Đại phu cầm nến đứng trong viện, không vội mở cửa mà cất tiếng hỏi trước: “Ai đó?” 
Lời đáp bên ngoài là giọng của một người đàn ông, âm thanh vô cùng dịu dàng dễ chịu: “Nghe nói ngươi chuyên trị bệnh nan y và phức tạp, chỉ cần có tiền thì không từ chối một ai”. 
Đại phu tưởng là người tới xem bệnh nên đáp: “Trời đã muộn rồi, có bệnh gì ngày mai tới quầy thuốc tìm ta!” 
Người bên ngoài cũng không nóng lòng, chậm rãi nói: “Nghe nói ngươi mới giúp nhị phu nhân trong phủ tướng quân giải được chất độc Tỏa Thiên Hầu”. 
Đại phu sợ toát mồ hôi, hỏi vọng ra cách một lần cửa: “Ngươi là ai?” 
Đối phương điềm tĩnh đáp: “Trùng hợp ghê, ta điều chế ra thuốc giải của Tỏa Thiên Hầu, muốn tìm ngươi thử sức”. 
Đại phu đáp: “Bổn phận của hành y là chữa bệnh cứu người, so tài thi thố để khoe khoang y thuật cao minh là điều cấm kỵ, nếu ngươi muốn luận bàn thi đấu thì đi tìm người khác đi!” 
“Vậy thì ta đành phải đi tìm Tần tướng quân so tài kỹ càng một phen”. 
Đại phu nghe vậy vội vàng hô lên: “Đợi đã!” 
Ông ta không biết rốt cuộc người ở bên ngoài là ai, có mục đích gì. Chuyện này chẳng có mấy người biết, nếu để lọt đến tai Tần tướng quân, sự việc bại lộ, vậy thì ông ta sắp gặp họa lớn rồi. 
Vì thế đại phu chẳng buồn nghĩ ngợi gì, lập tức đặt cây nến xuống, bước tới mở cửa. 
Ánh nến leo lét như có như không tôn lên đường nét của nam tử ngoài cửa, hắc y rộng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-nguyet-mot-kiep-hong-tran/367487/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.