Có thể thấy cuộc ẩu đả ở đây trước đó dữ dội đến mức nào. 
Liễu Mi Vũ và Hương Lăng đều bị thương, lúc này đại phu đang xử lý vết thương cho Liễu Mi Vũ ở trong phòng, Tần Như Lương chắp tay đứng trong viện, sắc mặt u ám. 
Ngọc Nghiên đang quỳ trong viện, trên mặt bầm tím, khóe môi sưng lên, trên thân có vết thương, máu thấm ra ngoài, quần áo rách nát. 
Nàng ta cúi đầu lặng im không nói. 
Trong phòng lại vang lên tiếng khóc oan ức của Liễu Mi Vũ. 
Tay Hương Lăng bị con dao găm cắt trúng, sau khi được băng bó qua loa thì nàng ta đã ra cửa. 
Hiện giờ con dao đó bị vứt dưới đất, lưỡi dao còn dính máu. 
Hương Lăng định đưa đơn thuốc đại phu đưa cho hạ nhân để đi sắc thuốc. 
Không ngờ vừa ngẩng đầu lên đã nhìn thấy Thẩm Nguyệt đang bước vào Phù Dung Uyển, sắc mặt Hương Lăng tái nhợt như nhìn thấy ma, sau đó vội vàng đảo lảo chạy vào phòng nói cho Liễu Mi Vũ. 
Tần Như Lương chú ý đến phản ứng của Hương Lăng, xoay thân thì nhìn thấy Thẩm Nguyệt, hắn ta có chút sửng sốt. 
Thẩm Nguyệt búi tóc bằng trâm cài màu xanh, khuôn mặt vốn dĩ có vết sẹo vắt ngang nay đã trở nên trắng trẻo mịn màng, không còn dấu vết gì cả. 
Nàng đã khôi phục gương mặt Thẩm Nguyệt ngốc ngày xưa đã sở hữu 
Vẫn thanh lệ nhưng không còn vẻ ngây thơ, ánh mắt sâu thẳm. 
Nàng không cần hao tâm tốn sức dán sẹo để che giấu nữa, lúc đó làm thế chỉ vì muốn tiện cho bản thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-nguyet-mot-kiep-hong-tran/367484/chuong-138.html