Nhưng trên đường quay về, hắn ta có hỏi đại phu, đại phu nói nếu chưa đủ tháng mà bị ép sinh thì sẽ có nguy hiểm đến tính mạng, sau này sinh ra sẽ ốm bệnh cả đời, hoặc khó xinh… tóm lại là có rất nhiều khả năng. 
Tần Như Lương không nhớ ban nãy bản thân dùng bao nhiêu sức lực. 
Hắn ta chỉ nhớ được rằng Thẩm Nguyệt chảy máu không ngừng. 
Đây là lần đầu tiên hắn ta thấy Thẩm Nguyệt khóc như vậy, hắn ta tận mắt nhìn thấy Thẩm Nguyệt thất vọng vì bản thân. Hắn ta cảm thấy trái tim của mình cũng bị bóp chặt theo. 
Chẳng lẽ hắn ta đã… làm sai rồi sao? 
Mưa to không ngừng, đến chiều tối vẫn không tạnh. 
Ngọc Nghiên chỉ đưa đồ đến cho Liên Thanh Châu, nhờ Liên Thanh Châu nghĩ cách tìm thuốc giải, không ngờ khi quay về thì trời lại mưa nên ở lại chỗ Liên Thanh Châu trú mưa một lúc. 
Chẳng ngờ khi nàng ta quay lại thì Trì Xuân Uyển đã nảy sinh biến hóa long trời lở đất. 
Mà Triệu thị cứ tưởng rằng Tần Như Lương và Thẩm Nguyệt sẽ nói chuyện vui vẻ nên bà ta cố gắng kéo dài thời gian, nhưng lại bỏ lỡ lúc Thẩm Nguyệt yếu đuối và cần sự giúp đỡ nhất. 
Thẩm Nguyệt rơi vào hôn mê, không biết bản thân đã vượt qua thế nào. 
Trong lúc mơ hồ, bên tai toàn là tiếng người huyên náo. 
Nàng mở ra cặp mắt vô thần, không thể nhìn rõ thứ gì, chỉ thấy rất nhiều bóng người lóe lên trước mắt nàng, khiến nàng choáng váng. 
Ngọc Nghiên quỳ dưới đất, nắm chặt tay nàng, khóc nhòe 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-nguyet-mot-kiep-hong-tran/367478/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.