Thẩm Nguyệt nói: "Không phải còn một ngày nữa sao, ngươi vẫn có thể đi tìm. Nếu trước khi trời tối ngươi có thể tìm được thì chứng minh số mạng của Liễu Mi Vũ chưa tận, nếu như không tìm được thì cũng là số phận cả thôi!" 
Nói xong, Thẩm Nguyệt xoay người trở về. 
Tần Như Lương nói sau lưng nàng: "Nàng ấy không còn nhiều thời gian nữa, ta không thể tiếp tục tìm kiếm trong vô vọng. Tĩnh Nguyệt, cô giúp ta cứu nàng ấy được không?" 
Thẩm Nguyệt dừng lại. 
"Xem như ta cầu xin cô". 
Đây là lần đầu tiên hắn ta hạ mình trước Thẩm Nguyệt. 
Thẩm Nguyệt quay lưng về phía hắn ta, cố gắng hết sức bình tĩnh nói: "Hôm nay ta đã phái Ngọc Nghiên đi tìm Liên Thanh Châu. Liên Thanh Châu có một người bạn giỏi y thuật, nếu như hắn chịu giúp thì có lẽ ả ta sẽ còn có một con đường sống. Đó là tất cả những gì mà ta có thể làm được". 
“Nhưng nếu như hắn không thể nào giải được độc dược tỏa thiên hầu, hoặc là đơn thuốc mà hắn kê cũng giống như lang trung giang hồ kia cần phải sử dụng tử hà xa làm thuốc dẫn thì sao?”, Tần Như Lương lắc đầu nói: "Ta không thể chờ được lâu như vậy. Mi Vũ thật sự sắp chết rồi". 
Thẩm Nguyệt nắm chặt hai tay, lúc này nàng chỉ cảm thấy tức giận, lửa giận sắp đổ dồn lên đầu, nàng liền quay đầu lại nói với Tần Như Lương: "Tên lang băm đó bịa chuyện mà ngươi cũng tin hay sao? Ta còn không biết loại thuốc dẫn vớ vẩn đó chữa được kịch độc gì! 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-nguyet-mot-kiep-hong-tran/367475/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.