Đứng ở cửa là tên phó thủ lĩnh của đám sơn tặc. 
Hắn ta cảnh giác hơn, thấy trong phòng đã lâu như vậy mà cũng không có động tĩnh gì cho nên hắn ta liền đến xem thử. Kết quả nhìn thoáng qua thì hắn ta thấy trong phòng không có tên thủ lĩnh sơn tặc mà chỉ có một mình Thẩm Nguyệt. 
Thẩm Nguyệt đưa tay chạm vào vạt áo trước của mình, giả vờ như nàng vừa mới mặc y phục vào, cộng thêm việc giường chiếu hỗn độn khiến cho tên kia dễ dàng nghĩ rằng Thẩm Nguyệt và tên thủ lĩnh sơn tặc đã xảy ra chuyện gì. 
Tên phó thủ lĩnh hỏi: "Đại ca của ta đâu?" 
Thẩm Nguyệt ngây thơ nói: "Đêm nay hình như hắn ta đã ăn trúng cái gì cho nên đã ra nhà xí rồi". 
Nếu như lão đại đã thưởng thức xong nữ nhân này rồi, bây giờ lão đại không có ở đây thì chắc chắn là đến phiên hắn ta. Hắn ta nhìn nửa sợi dây thừng trên đầu giường, ánh mắt thâm trầm. 
Nữ nhân bụng lớn này không thể chạy nổi, tên phó thủ lĩnh cũng bước vào phòng không chút kiêng kỵ. 
Lúc này đám sơn tặc ở bên ngoài uống rượu mua vui đột nhiên phát hiện có một bóng người trên đường đi lên núi, nương theo ánh lửa đã càng lúc càng gần. 
Có một sơn tặc chỉ vào bóng người kia rồi nói: "Có người lên núi!" 
Đám sơn tặc còn lại cười vang nói: "Ngươi uống rượu tới hoa mắt rồi sao? Từ chân núi lên tới đỉnh núi có biết bao nhiêu trạm canh gác, một người làm sao có thể đột phá lên đây được?" 
Tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-nguyet-mot-kiep-hong-tran/367438/chuong-92.html