Trên mặt Liễu Mi Vũ tràn ngập sự ác độc: “Muốn chết hay muốn sống, ngươi tự chọn đi. Hôm nay, ngươi mà không làm thế này thì ta sẽ nói cho tướng quân biết ngươi hạ độc vào canh”.
Mặt Hương Phiến xám như tro tàn.
Liễu Mi Vũ bật cười, lại nói: “Ngươi nói xem, tướng quân còn không thèm hỏi Vân Nga một câu mà đã xử tử rồi, nếu tướng quân biết chân tướng thì ngươi còn sống nổi sao?”
“Phu nhân, phu nhân đừng ép nô tỳ…”
“Ta cứ ép ngươi đấy, là ngươi phản bội ta trước!”
…
Sau đó, Liễu Mi Vũ hạ lệnh cho quản gia chuẩn bị quần áo trang sức cho Hương Phiến, đồng thời ban cho một tiểu nha hoàn hầu hạ, Từ nay về sau, Hương Phiến sẽ là nha hoàn thông phòng của Tần Như Lương.
Đây có lẽ là kết cục tốt nhất rồi.
Tướng quân có thêm người hầu hạ, sau này cũng khai chi tán diệp, là một chuyện vui lớn.
Quản gia cũng khen ngợi: “Nhị phu nhân khoan dung độ lượng là phúc của Hương Phiến”.
Ngày hôm sau, một đám người chuẩn bị xong quần áo trang sức, đưa đến trước cửa phòng của Hương Phiến trong Phù Dung Uyển, chờ Hương Phiến đi ra tạ ơn.
Nhưng khi Hương Phiến đi ra lại khiến tất cả phải hoảng sợ.
Tóc tai nàng ta bù xù, quần áo tán loạn, vết máu trải rộng trên mặt, gương mặt xinh đẹp lại hiện lên một vết sẹo đỏ tươi!
Liễu Mi Vũ thấy vậy, lập tức đứng không vững, run rẩy nói: “Hương Phiến… Sao lại thế này…”
Hương Phiến ngẩng đầu lên, nhìn về Liễu Mi Vũ với ánh mắt tràn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-nguyet-mot-kiep-hong-tran/367399/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.