Hắn nhìn đứa trẻ không khóc cũng không làm ầm ĩ ngồi trên giường, cậu bé chỉ giương đôi mắt đen trắng rõ ràng nhìn hắn chằm chằm, đôi mắt ấy ngây thơ sáng ngời.
Trong đôi mắt hẹp dài của hắn hiện lên sự mềm mại, nâng ngón tay ấm áp như ngọc lên bên môi ra hiệu im lặng.
Bắp Chân như chợt hiểu ra, vẫn yên tĩnh như cũ không hé một tiếng, chỉ đung đưa chiếc trống lắc khiến nó vang lên từng trận bùm bụp.
Đứa trẻ này cực hiểu ý người, không chỉ không hé môi vậy mà còn biết yểm trợ cho hắn.
Người đàn ông đi tới bên giường vừa cúi người một mùi trầm hương nhàn nhạt liền phiêu đãng tới, còn chưa kịp duỗi tay ôm lấy Bắp Chân thì bé đã chủ động mở ra cánh tay ngắn ngủi muốn được hắn ôm.
Động tác của người đàn ông hơi sững lại, hắn híp mắt thuận tay véo nhẹ gương mặt bánh bao của bé thấp giọng nói: “Chẳng trách nương con lúc nào cũng luyến tiếc con”.
Nói xong hắn liền nhấc Bắp Chân lên, quay đầu che mặt đi ra ngoài cửa sổ.
Dưới hồ đêm nay rất náo nhiệt, lũ cá sấu không an phận lục lọi trong nước, chúng không ngừng khuấy động khiến mặt nước bắn tung tóe, định sẵn không phải là một đêm an yên.
Kết quả cung yến mới diễn ra được một nửa thì bên ngoài đã truyền tới động tĩnh, là tiếng bước chân dồn dập và âm thanh va chạm của áo giáp cùng vũ khí.
Hoàng đế hỏi: “Bên ngoài xảy ra chuyện gì?"
Lúc này một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-nguyet-mot-kiep-hong-tran/1996428/chuong-551.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.