Mùa hạ nóng nực, vầng trăng tăm tối, trong trí nhớ cuộc thi tuyển sinh đại học không quá khủng bố như truyền thuyết nói. Tâm hồn tôi vẫn một dạng tĩnh như nước. Tuy rằng thành tích không đạt được mức như trước kia, nhưng thi đậu nguyện vọng 2 cũng không thành vấn đề. Quãng thời gian dài ở nhà chờ thành tích, sự buồn rầu vô cớ trong lòng tôi mỗi ngày cứ tăng dần lên. Tôi không biết là do đâu, rõ ràng đã sớm chấm dứt, nhưng sự chộn rộn trong lòng tôi, rốt cục là báo hiệu cho điều gì?
Cuối cùng tôi lại bị ma xui quỷ khiến mà ngồi lên chiếc xe chạy tới trường vòng đông vòng tây, ngừng ngừng mở mở kia, hoa mắt chóng mặt đến trường học.
Đúng là thời điểm nghỉ hè, trong trường vô cùng yên tĩnh. Tôi giống như được vận mệnh dẫn lối, dường như không đợi nghỉ ngơi đã đi tới cái đình nhỏ nở đầy hoa tử đằng.
Hoa tử dằng vẫn leo lên đầy sức sống như trước, vẫn như năm tôi vừa vào trường. Mùi hoa nồng nàn giờ phút này ngửi thấy lại làm cho người ta hết sức hoài niệm. Qua một tháng nữa, tôi sẽ rời xa ngôi trường này, tương lai không biết hướng đến nơi nào, có khả năng vĩnh viễn cũng sẽ không trở lại. Tôi vuốt ve chiếc lá xanh đậm, nhìn về phía sân bóng rổ mà Hạ Hàm từng thích nhất, cái người để mồ hôi rơi tùy ý giống như lại xuất hiện trước mắt tôi, phòng thủ, tranh bóng bật bảng, úp rổ, ném xa, động tác vẫn đa dạng như vậy, làm hoảng sợ mấy tên tiểu quỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-men/77478/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.