Editor: Phong Nguyệt Vô Biên
Tang Lộ lang thang trên đường như bị mất hồn phách. Giọng nói của Vương Đình không ngừng vang lên bên tai, "Chúng ta là người lớn thế nào cũng không sao, nhưng liên lụy đến con trẻ là vô cùng không tốt, đứa bé, đứa bé, đứa bé,..." dư âm vọng lại toàn là đứa bé, quấy nhiễu cô đến mức đầu óc đau đớn kịch liệt. Chờ khi cô phục hồi tinh thần, mới phát hiện, thế mà bản thân lại đi lên cầu vượt. "Tang Lộ, người anh yêu vẫn là em, tình cảm của anh đối với Vương Đình, đến bây giờ vẫn không phải là yêu! Sau khi gặp được em, anh mới hiểu được ý nghĩa tồn tại của một người, em không thể đối xử không công bằng với anh thế được, cho tương lai của chúng ta một cơ hội đi! Chúng ta cùng nhau tìm kiếm hạnh phúc, được không?"
Lời tỏ tình của Hạ Hàm vẫn quanh quẩn bên tai như trước, Tang Lộ nhìn dòng xe cộ như nước dưới cầu vượt, đột nhiên lại rơi nước mắt. Hạ Hàm, chúng ta không thể tiếp tục nữa rồi, mặc dù đã đi rất xa, em vẫn không thấy được hạnh phúc của chúng ta...
Liều mạng lục tung danh bạ tìm kiếm dãy số kia, ngón tay Tang Lộ run run trên bàn phím, cuối cùng cô nhắm mắt, kiên quyết nhấn phím gọi. Điện thoại vừa vang lên một lát, đã được bắt máy, "Alô?" giọng nói dịu dàng của Hạ Hàm mang theo sự vui mừng, "Tang Lộ?"
"Tối hôm nay đến nhà em đi, em có lời muốn nói với anh." Tang Lộ rất nhanh đã nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-men/2280515/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.