🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tô Viên do dự một lúc và trả lời: "À.. cũng chưa tính là như vậy." Cô và anh đồng ý bắt đầu từ mối quan hệ bạn bè, nên chưa thể tính là người yêu của nhau.



Mục Ngạn đang lái xe vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh, như thể anh không quan tâm đến câu trả lời của cô.



"Vậy bây giờ cô vẫn chưa có đối tượng hẹn hò sao?" Vương Dũng Bân ngây ngô hỏi.



".. Ừm." Tô Viên thấp giọng đáp lại, chỉ cảm thấy những lời này nói ra trước mặt Mục Ngạn thì cực kỳ xấu hổ.



Một lúc sau, xe đến bệnh viện gần đó, ba người xuống xe, Tô Viên đưa Vương Dũng Bân vào để bác sĩ khám, còn cô và Mục Ngạn ở bên ngoài.



Tô Viên hắng giọng nói: "Hôm nay cảm ơn anh đã giúp em và anh Vương, nếu không có anh thì không biết mọi việc sẽ càng trở nên tồi tệ như thế nào."



"Anh chỉ muốn giúp em mà thôi." Mục Ngạn nhàn nhạt nói.



Tô Viên có chút nghẹn ngào.



Nhưng anh lại nói: "Anh ta là người đã cứu em đúng không?"



Tô Viên không ngạc nhiên khi anh biết được việc này, dù sao với năng lực của anh, muốn tìm hiểu một việc gì đó thì không khó, "Ừm, nếu như không có anh ấy, thì e rằng em cũng sẽ không sống sót được, anh ấy là ân nhân của em, hơn nữa, mẹ của anh ấy là người tốt, ban đầu họ cứu em không phải vì chút tư lợi nào cả, mà chỉ là thật lòng muốn cứu em thôi."



"Cho nên, cho dù sức khỏe

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-lang/3314441/chuong-107.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Thầm Lặng
Chương 107: Đừng Bảo Vệ Người Khác Nữa
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.