🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nói xong, ông liền dẫn mẹ Tô quay vào phòng bệnh, chỉ để lại Mục Ngạn vẫn quỳ trên mặt đất.



Quan Xán Xán đi đến trước mặt Mục Ngạn và nói với anh: "Anh đứng dậy trước đi, sau đó rồi nghĩ cách, nói không chừng hai bác sẽ đê anh gặp cậu ấy." Nhưng Mục Ngạn vẫn quỳ, không có ý định đứng dậy.



Quan Xán Xán biết rằng một khi Mục Ngạn trở nên cố chấp, anh sẽ cố chấp hơn bất kỳ ai khác, sợ rằng anh sẽ quỳ cho đến khi nhìn thấy Viên.



"Em ấy thế nào rồi, có phải bị thương nặng lắm không?" Anh đột nhiên hỏi.



"Cậu ấy bị thương tương đối nặng, nhưng mà bác sĩ có nói hiện tại không có gì nguy hiểm, chỉ cần tịnh dưỡng nghỉ ngơi, thì sẽ mau chóng khỏe lại." Quan Xán Xán trả lời.



"Em ấy có nhắc đến tôi không?" anh hỏi lại.



Quan Xán Xán hơi mím môi nói: "Viên bị thương ở phổi nên vẫn chưa nói được, tay bị gãy do ngã từ trên cao xuống nên tạm thời không thể giao tiếp bằng lời."



Cơ thể anh run lên, anh cũng biết cho dù cô còn sống, nhưng từ nơi cao như vậy rơi xuống biển, sao lại không bị thương nghiêm trọng được chứ? Cô phải chịu nỗi đau về thể xác đau đớn biết bao! Đôi môi mỏng của anh ta mím thành một đường thẳng, khuôn mặt và đôi mắt anh ta đầy sự đau đớn.



Khi Tư Kiến Ngự đến, anh ấy nhìn thấy Mục Ngạn đang quỳ. Anh ta hơi nhướng mày, đối với hành động của Mục Ngạn, tựa hồ ngoài sự suy

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-lang/3314434/chuong-100.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Thầm Lặng
Chương 100: Xin Lỗi
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.