Tô Viên chưa bao giờ thấy Mục Ngạn nhìn cô bằng ánh mắt như vậy, trong đôi mắt lạnh lùng của anh hình như có một tia phẫn nộ.
Phẫn nộ?
Anh đang tức giận?
Tô Viên sửng sốt, tự hỏi có phải mình bị hoa mắt hay không, "Anh.. sao anh lại ở đây?"
"Sao, anh không thể ở đây sao?" Khóe môi anh đột nhiên cong lên, anh tức giận cười.
Cô luôn muốn nhìn thấy nụ cười của anh, nhưng bây giờ, nụ cười của anh lại khiến người cô run lên, thậm chí tay chân cô có cảm giác lạnh toát.
"Không phải."
"Cô Tô, đây là.." Lý Phong nhìn Mục Ngạn, trực giác cho anh ta biết người đàn ông trước mặt không phải người bình thường, riêng quần áo anh ấy đang mặc cũng đáng giá không ít.
Chỉ là anh ta thoáng nhìn qua thì cảm thấy rằng người đàn ông này cùng Tô Viên giống như người của hai thế giới. Cho nên anh ta không thể đoán ra được họ có quan hệ gì.
"Anh ấy.. anh ấy là bạn của tôi." Tô Viên sau khi cân nhắc một chút mới nói, dù sao cô cũng không để người xung quanh biết quan hệ của mình với Mục Ngạn. Chẳng qua đối với Mục Ngạn mà nói, mối quan hệ giữa họ chỉ là sự thử nghiệm để xem anh ấy có yêu cô không.
Nhưng sau khi nghe câu trả lời của cô, sắc mặt Mục Ngạn trở nên lạnh lùng hơn, ngay cả Lý Phong ngồi đối diện cũng có thể cảm nhận rõ ràng.
"Xin chào, tôi là Lý Phong, rất vui được gặp anh. Không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-lang/3314376/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.