"Được thôi, nhưng tôi có chuyện riêng muốn nói với cô." Lương Chiêu Mai nói.
Quan Xán Xán sững người một lúc, nhìn Lương Chiêu Mai, sau đó quay sang Tô Viên và nói: "Viên, phiền cậu đưa hai đứa nhỏ về chỗ ngồi và gọi món ăn trước đi nhé, mình có việc muốn nói với cô Lương."
Tô Viên gật đầu, sau đó quay sang nói với hai bạn nhỏ: "Nào, dì Tô sẽ đãi các con ăn kem trước, được không?"
Tiếu Tiếu nhanh chóng gật đầu, trong mắt hiện lên sự vui sướng.
Ngược lại, Tiểu Hào mím chặt môi, không nhìn Tô Viên mà quay sang nhìn Lương Chiêu Mai, bàn tay nhỏ bé nắm chặt lấy ngón tay của cô ta, tựa hồ vô cùng sợ hãi mẹ cậu bé sẽ bỏ rơi cậu.
"Đi ăn kem đi, kem rất ngon!" Tiếu Tiếu bắt đầu dụ dỗ bạn nhỏ, nhưng Tiểu Hào vẫn không nhúc nhích.
Cho đến khi Lương Chiêu Mai rút tay ra khỏi tay con trai và nói với cậu bé: "Con đi ăn kem trước đi, mẹ bây giờ có việc phải làm."
Tiểu Hào mở to mắt nhìn Lương Chiêu Mai với vẻ mặt sắp khóc, "Mẹ sẽ đến đón con sớm chứ?"
"Ngoan, con đi ăn kem đi, lát nữa mẹ sẽ tới đón." Lương Chiêu Mai mặt không biểu cảm nói.
Sau đó Tiểu Hào đi cùng với Tiếu Tiếu và Tô Viên quay trở lại chỗ ngồi, Quan Xán Xán lúc này nhìn Lương Chiêu Mai, "Cô muốn nói chuyện gì với tôi?"
"Cô có biết vì sao ngày hôm đó tôi đi tìm Ngự không?" Lương Chiêu Mai hỏi ngược lại.
"Tôi không biết."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-lang/3314373/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.