"Không có gì đâu, chúng ta đều là bạn thân thiết với nhau, giúp cậu thì có đáng gì." Tô Viên cười nói.
Trong lòng Xán Xán cô luôn biết ơn Tô Viên, khi cô gặp khó khăn, Tô Viên không ngần ngại giúp đỡ không chút do dự, nhưng khi cô thành công thì Tô Viên cảm thấy vui thay cho cô, giống như câu nói "Có phúc cùng hưởng có họa cùng chia." Cũng giống như hiện tại, khi cô kết hôn với Ngự, nhưng Tô Viên chưa bao giờ nghĩ đến việc lợi dụng mối quan hệ này để lấy bất cứ lợi ích nào cho cậu ấy.
Cả đời có một người bạn như vậy là đủ rồi.
"Viên Viên, cậu muốn gia nhập tập đoàn GK không?" Xán Xán hỏi thăm ý kiến của Tô Viên, nếu như cô đồng ý thì cô ấy sẽ giúp cô thực hiện ước muốn này.
"Được gia nhập vào tập đoàn GK đương nhiên là tốt rồi, có bao nhiêu người muốn còn chẳng được, nhưng mà nơi làm việc hiện tại của mình cũng rất tốt, tuy rằng sự phát triển chỉ ở mức trung bình, nhưng đối với năng lực của mình mà nói, đó cũng là tốt rồi."
"Mình nói thật đấy, nếu như cậu muốn gia nhập vào GK, mình có thể giúp cậu."
Tô Viên suy nghĩ một lát rồi trả lời: "Cảm ơn cậu, Xán Xán, nhưng mà tạm thời mình vẫn muốn ở đây làm việc. Mình biết năng lực của bản thân là có giới hạn, cho dù mình nhờ cậu mà vào được GK, nếu như không theo kịp trình độ, mình sẽ gây ảnh hưởng đến người khác, vì vậy mình vẫn nên ở lại nơi phù hợp với mình hơn."
"Được rồi, nếu như lúc nào cậu cần mình giúp thì cứ nói với mình nhé."
"Được rồi, sau này mình có trở nên nghèo đi, mình liền tìm đến cậu xin bao nuôi." Hai người tán gẫu một hồi rồi kết thúc câu chuyện.
Ngày họp lớp, từ những cô cậu sinh viên thân thiết với nhau nay lại tranh khoe nhau so sánh công việc, thành tích, sự giàu có, chồng của ai tốt hơn, vợ của ai tốt hơn. Có lẽ sau buổi họp lớp năm nay, cô sẽ không đến tham gia nữa.
Địa điểm họp lớp lần này cao cấp hơn nhiều so với những năm trước, chi phí được chi trả bởi một nữ sinh trong lớp. Nhà hàng này tương đối đắt tiền, cô đã từng cùng Xán Xán và Kiến Ngự đến đây ăn vài lần, đồ ăn ở đây quả thực rất ngon, nhưng một bữa có thể tiêu tốn của cô một tháng lương.
Người chi trả chi phí cho lần này là Chu Anh, cậu ấy trong lớp vốn là một người bình thường thành tích trung bình, sau khi tốt nghiệp thì sự nghiệp cũng không có gì đặc sắc, chỉ là cô có người bạn trai là đại gia nhiều tiền.
"Có nghe nói gì không? Họp lớp lần này do bạn trai của Chu Anh chi trả đó." Phương Lê nói nhỏ với Tô Viên, "Xem ra bạn trai của cô ta đối với cô ta cũng thật tốt, nói không chừng lớp chúng ta lại có thêm người sắp được gả vào hào môn rồi."
Một bạn học khác lên tiếng: "Cái gì mà được gả vào hào môn chứ? Cậu nghĩ gả vào hào môn dễ dàng lắm sao? Cậu có biết bạn trai của Chu Anh là ai không? Anh ta là con trai của tập đoàn Hồng Việt Hồng Kiến Viện đó, anh ta là tay ăn chơi có tiếng, bên cạnh có vô số người tình, tin tức về anh ta tràn ngập trên tạp chí mỗi ngày, Chu Anh cũng chỉ là một trong số người tình của anh ta mà thôi."
Nói đến Hồng Kiến Viện, Tô Viện có biết một chút về anh ta, đó là một người dựa trên quyền thế, tùy tiện chơi đùa phụ nữ, cách đây không lâu còn có tin đồn một nữ minh tinh mang thai con của anh ta, kết quả chỉ sau vài ngày, nữ minh tinh này đã bị sảy thai do tai nạn, nhiều người đồn đoán rằng việc này thực chất là do nhà họ Hồng làm.
Phương Lê và Hồ Tiểu Quỳnh đang nói chuyện phiếm, cô ngồi bên cạnh cảm thấy hơi đói, lúc này cô đang nghĩ tìm cái gì đó ăn một chút, thì nhìn thấy Chu Anh đang đi về phía bên này.
Chu Anh trên mặt tràn đầy nụ cười, "Sao nào, các cậu hài lòng với buổi tiệc hôm nay chứ?"
"Mình đương nhiên hài lòng, bình thường không có cơ hội tới nơi sang trọng như thế này."
Bất kể trước đây Hồ Tiểu Quỳnh và Phương Lê có xem thường Chu Anh đến mức nào đi nữa thì bây giờ lại ra sức lấy lòng đối phương nào là khen Chu Anh thật có bản lĩnh tìm được bạn trai vừa giàu có vừa tốt. Nếu họ cũng tìm được một người bạn trai được một phần giống như bạn trai Chu Anh cũng đã là quá tốt rồi.
Tô Viên ngồi bên cạnh nghe cảm thấy sởn gai ốc, lúc này Chu Anh bất chợt quay sang hỏi cô: "Tô Viên, Xán Xán cậu ta vẫn chưa về nước sao?"
Quan Xán Xán không tham gia lần họp lớp lần này, Tô Viện đã nói qua với Phương Lê và những người khác, nhưng nhìn nét mặt của Chu Anh, giống như cậu ta không biết chuyện này.
"Xán Xán hôm nay sẽ không đến, cậu ấy đang ở Vienna hưởng tuần trăng mật."
Chu Anh bỗng nhiên thay đổi sắc mặt, "Vienna.. tuần trăng mật? Nhưng mà mình nhớ rằng tháng trước cậu ta đi rồi, tuần trăng mật có cần phải lâu như thế không?"
Đó là bởi vì Xán Xán và Kiến Ngự không chỉ đến đó du lịch, Tô Viên nghĩ thầm Xán Xán đã từng nói với cô rằng cô ấy chọn Vienna vì cô ấy muốn Kiến Ngự biết cô ấy đã phải sống như thế nào trong suốt 5 năm cô ấy rời đi. Nhưng Tô Viên không có ý định nói với Chu Anh và những người khác về điều này.
Hồ Tiểu Quỳnh bên cạnh xen vào, "Này, Chu Anh, cậu không thể đem tuần trăng mật của Xán Xán so sánh với những người bình thường như chúng ta được, cậu ấy đã kết hôn với chủ tịch tập đoàn GK, tuần trăng mật kéo dài bao lâu còn tùy thuộc vào tâm trạng, phải không? Cho dù họ dành cả năm cho tuần trăng mật cũng chẳng hề hấn gì."
"..."
Sắc mặt của Chu Anh càng ngày càng khó coi, sau đó quay sang hỏi Phương Lê, "Phương Lê, có phải cậu cũng đã biết trước rằng Xán Xán sẽ không tới phải không?"
"Biết chứ."
"Vậy tại sao cậu không nói cho mình biết, cậu có biết rằng, mình còn.." Chu Anh nói giữa chừng dừng lại, cô ấy không nói nữa, chỉ hung hăng nhìn chằm chằm Phương Lê, giống như Phương Lê đã làm ra một sai lầm lớn.
Phương Lê lúc này không tức giận trả lời, "Mình chẳng qua quên nói thôi, cũng không phải là vấn đề lớn gì, Xán Xán những năm gần đây cũng vắng mặt trong các cuộc họp lớp, năm ngoái cậu ấy không tham gia, mình cũng đâu có thấy cậu có phản ứng như thế này đâu."
Chu Anh đang định nói thêm, Phương Lê lại nói: "Mà này, hình như năm ngoái Xán Xán không đến, cậu chẳng phải cũng có nói họp lớp cũng chỉ là buổi tiệc bình thường mà thôi, người như Xán Xán đến cũng được không đến cũng không sao mà."
Chu Anh nghẹn ngào, sắc mặt có chút đỏ bừng, "Mình.. Mình chỉ là.."
"Hoặc là, bởi vì hiện tại Xán Xán đã kết hôn với chủ tịch tập đoàn GK, nên cậu muốn nhanh chóng lấy lòng?" Lời mà Phương Lê nói thật ra mọi người ở đây ai biết rõ, chỉ là không nói ra thôi.
Chu Anh bối rối liếc nhìn Tô Viên, rồi trừng mắt nhìn Phương Lê.
Đúng vậy, như Phương Lê đã nói, nếu Xán Xán không kết hôn với Tư Kiến Ngự, thì cô ấy có đến buổi họp lớp này hay không cũng không quan trọng.
Nhà họ Hồng luôn tìm cơ hội để tạo mối quan hệ với Tư gia, khi Hồng Kiến Viện biết được điều này từ Chu Anh, tất nhiên anh ta vui mừng khôn xiết liền nhờ cô ta tìm cách lấy lòng Xán Xán để anh ta có thêm mối quan hệ với Tư Kiến Ngự.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]