Trình Doãn trở mình trên giường, lúc này mới phát hiện hình như Dụ Ngôn Gia đã thay một bộ ga giường mới, toàn thân cô cũng không còn cảm giác dính nhớp như nửa đêm hôm qua nữa.
Ài, sói ăn no thật biết tự giác!
Bụng có chút cồn cào, cô liền hấp tấp trèo xuống giường tìm thứ gì đó nhét bụng. Ai ngờ quá vội vã mà "hành động khinh suất", đùi trong lẫn hạ thân lập tức đau đến run người.
"Khốn nạn..."
Trình Doãn rít một hơi, ngón tay đành phải bám lấy vách tường lê lết xuống, hệt như một đóa hoa kiều diễm bị bão táp vùi dập.
Đánh răng rửa mặt qua loa, Trình Doãn cảm thấy tỉnh táo hơn nhiều, đi xuống phòng bếp, mùi thức ăn vẫn còn thoang thoảng bên cánh mũi.
Cô lười hâm nóng lại, cứ thế lấy ra dùng luôn.
Vốn dĩ bộ phim cuối năm vẫn còn dang dở, nhưng suy cho cùng nam chính chưa "hồi sức" xong, vậy nên thời gian này cô lại khá rảnh.
Đầu tiên là gọi điện thoại về nhà, hỏi thăm tình hình của Trình Tống.
Diệp Hạo rất nhanh đã bắt máy, thanh âm có chút mệt mỏi. "Bác sỹ Diệp, ông ấy sao rồi?"
Đầu bên kia có tiếng hét của phụ nữ, nhưng rất nhanh đã bị át đi, cô còn mơ hồ nghe tiếng đóng cửa.
Diệp Hạo ừ nhẹ. "Hồi phục cũng tốt, chắc hẳn cô biết thủ phạm rồi?"
Trình Doãn vờn ly sữa bò trước mặt, không mấy hào hứng lắm. "Nợ cũ đòi chưa xong lại đến nợ mới, tích dần rồi đòi lại cũng không muộn."
Đáp lời cô, đầu dây bên kia chỉ khẽ cười. Trình gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-lam-su-diu-dang-cua-em/474376/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.