Không gian dường như ngưng trọng, Trình Doãn vô thức nhìn Dụ Ngôn Gia, hai người cứ như vậy nhìn nhau lâu thật lâu, cuối cùng lại chẳng ai nói lời nào.
Trình Doãn vươn tay mở cửa xe, đột nhiên lại nhớ ra gì đó, xoay đầu nhìn anh.
"Đúng rồi, ngày mai tôi sẽ về Tân Thành."
"Vì lý do gì?"
"Đừng nói anh níu kéo tôi đấy nhé?" Trình Doãn cong môi. "Tô Tô là người tốt, tôi không muốn hai người khó xử."
Dụ Ngôn Gia ngược lại càng bình đạm hơn, dường như việc của nữ nhân không làm anh bận tâm.
Nhưng người đàn ông này vẫn thích hỏi câu hỏi khó.
"Cô thấy tôi không tốt sao?"
Trình Doãn lúc này đã đứng ngoài cửa xe, gió lớn bị chặn lại sau tấm lưng nhỏ, Dụ Ngôn Gia thấy cảnh này, bất giác muốn vẫy tay để cô ngồi lại vào trong.
Đôi mày kiếm anh khí bị tuyết phủ xuống, nước da trắng nõn cộng thêm gò má ửng hồng vì lạnh, nhìn sao cũng đủ khiến lòng quân tử thèm thuồng.
Trình Doãn mỉm cười, nét lạnh nhạt thoáng qua đáy mắt. "Phụ nữ biết yêu, không có tội."
...
Trình Doãn một mình đi bộ quay về nhà máy, dù sao khi nãy ngồi xe rời đi không xa, hoạt động nhiều một chút cơ thể sẽ ấm lên. Không ngờ vừa quay về đã chạm mặt Tô Tô.
Trình Doãn quyết định không để tâm đến cô ấy, sau này làm cùng công ty, ít nhiều cũng sẽ gặp mặt, dù sao cũng là người cùng hội cùng thuyền, tránh mâu thuẫn sẽ tốt hơn.
"Cô vừa gặp Dụ tổng sao?"
"Ừ." Trình Doãn bâng quơ đáp.
"Người như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-lam-su-diu-dang-cua-em/474305/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.