Trình Doãn bị đưa về bằng phi cơ riêng ngay trong đêm, sau đó trở về biệt thự của Dụ Ngôn Gia.
Cả quá trình đến và đi California chỉ vỏn vẹn một ngày, cô lần đầu được trải nghiệm cảm giác đi qua đi lại giữa các nước như đi chợ thế này đấy.
Miệng và tay Trình Doãn đều bị bịt chặt rồi trói lại, suốt cả đường đi, sắc mặt Dụ Ngôn Gia không hề thay đổi.
Lúc này cô đã bình tĩnh hơn rất nhiều, nhìn Dụ Ngôn Gia mà chỉ muốn chửi.
Tên thương nhân đáng ghét! Đồ thù dai!
Nếu thời gian có thể quay lại, nếu biết chủ nhân của ba công ty con đó là Dụ Ngôn Gia, cô thà mất hết chứ chẳng ngu gì mà chọc tay vào ổ kiến lửa này cả.
Lợi Bỉ mở cửa xe, nhìn Dụ Ngôn Gia vác Trình Doãn vào trong nhà, anh ta cũng chỉ biết cầu nguyện cho cô gái nhỏ kia an toàn qua đêm nay.
Mà lúc này, Dụ Ngôn Gia trở về cũng không để ý phía sau lưng còn có bà nội và đứa em gái đang ngồi trong phòng bếp ăn khuya.
Dụ Tỉnh thấy tiếng động, ngó đầu ra, một giây sau liền trợn mắt há mồm.
"Fuck! Cậu Dụ bế ai về nhà thế kia?"
Bà nội lúc này cũng chịu ngó mặt ra, đáng tiếc là đã không thấy bóng dáng cháu trai yêu quý đâu nữa, còn cho rằng Dụ Tỉnh đêm hôm hoa mắt, lỡ miệng nói đùa.
"Tỉnh, Dụ nó đi công tác mới có nửa ngày, sao nhanh như thế đã về được? Đừng nói lung tung nữa, vào đây dọn cùng bà đi." Bà Dụ vỗ vai cô, lắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-lam-su-diu-dang-cua-em/474296/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.