Cũng may hiện tại mới hơn chín giờ tối, phòng khám của bệnh viện vẫn mở.
Nếu không thể ngủ ở ngoài, thà rằng cô tá túc trong bệnh viện một đêm cũng được.
Dụ Ngôn Gia đi trước, để mặc Trình Doãn lẽo đẽo theo sau bước vào bệnh viện trước hàng chục con mắt nghi hoặc của nhiều người.
Trình Doãn xỏ đôi dép lông đi trong nhà màu hường phấn, vai khoác chiếc áo to cộm lên của người đàn ông. Trong khi Dụ Ngôn Gia chỉ còn mỗi một chiếc áo sơ mi đen, một nam một nữ... Cảnh này khiến cô nhớ lại một thước phim máu chó trước đây cô từng đóng vai thứ.
Nam chính hành hạ thể xác nữ chính trong lúc "tập trận", không những rách bao còn rách cả "màng trinh". Thế là quan viên hai họ phải kéo nhau vào bệnh viện ngay trong đêm.
Kể ra bây giờ cô sống trong cơ thể Trình Doãn, không phải Đàm Ngư, đi đâu cũng thoải mái hơn rất nhiều.
"Cậu..." Tiếng Trình Doãn gọi khẽ.
"Chuyện gì?" Dụ Ngôn Gia dẫn cô xuyên qua rất nhiều khoa và phòng khám riêng, hình như trong bệnh viện này còn có cả người quen ở Trình gia, mà Dụ Ngôn Gia... anh ta đang định đưa cô đến đó.
"Cậu đi chậm một chút..." Trình Doãn chưa kịp nói xong thì Dụ Ngôn Gia đã xoay người lại.
"Tôi đã nói là tôi đang bận."
Biết ngay mà!
Trình Doãn bĩu môi, bàn tay xoa nắn chiếc eo nhỏ.
"Tôi đau eo..."
"..."
Dụ Ngôn Gia chỉ biết quay lại nhìn cô, đột nhiên di chuyển tầm mắt lên phía trên khiến Trình Doãn hoảng hốt kéo áo lại.
Bậy!
Cuối cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-lam-su-diu-dang-cua-em/474284/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.