Trình Doãn không muốn đứng ngoài cửa nói chuyện, vì vậy đưa Hàm Tình vào một căn phòng riêng khác.
Hàm Tình là một cô gái hướng nội, tâm tư đơn giản lại kín đáo. Sau khi rời khỏi Đàm Ngư cũng chưa từng nghiêm túc làm việc cùng bất kỳ nghệ sỹ nào.
Cô ấy có năng lực, chỉ là cái bóng của Đàm gia quá lớn, cô không thể hợp tác với nghệ sỹ nào nữa, cũng không muốn quá thân thiết với bất kỳ ai.
Vì vậy, khi tiếp xúc với Trình Doãn, Hàm Tình từ đầu đến cuối đều giữ tâm thái phòng bị.
"Chuyện quan trọng lắm hay sao?"
Trình Doãn đi sau cùng, lúc quay người còn tiện tay đóng cửa. "Tôi đã nói chúng ta có duyên mới có thể gặp mặt, chỉ cần cô chịu khó ở lại vài phút thôi."
Hàm Tình bặm môi. "Cô tuyệt đối đừng hiểu lầm, ban nãy tôi ở phía sau, thấy bóng lưng của cô rất giống với người thân của tôi... nên mới đánh liều gọi."
"Rất giống người thân của cô?" Trình Doãn chống cằm, cười dịu dàng.
"Đàm Ngư... à không... " Hàm Tình vừa buột miệng nói đã lập tức bịt chặt lại, hai mắt tròn xoe.
Trình Doãn bật cười. "À... tôi biết cô ấy, nhưng cô yên tâm... đều là nghệ sỹ, tôi biết cái gì cần nhớ cái gì nên quên mà."
Hàm Tình thở phào một hơi, thận trọng thăm dò.
"Có điều, từ trước đến nay tôi chưa từng nghe có chuyện nghệ sỹ phải đi tìm trợ lý riêng..."
Trình Doãn rót trà, điệu bộ khoan thai. Hàm Tình càng nhìn chân mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-lam-su-diu-dang-cua-em-2/2582957/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.