Cách buổi họp báo tuyên truyền phim ba ngày.
Trình Doãn cùng đồng nghiệp trong đoàn làm phim liên hoan đến đêm, ngồi xe chuyên dụng về nhà, cô tranh thủ nhắn tin cho Dụ Ngôn Gia.
[Trình Doãn: Em về nhà rồi.]
[Dụ Ngôn Gia: Ừm, đợi anh.]
Nhét điện thoại vào túi, đẩy cửa xe, sau đó nói chuyện với tài xế riêng mấy câu, một mình Trình Doãn thả bộ trên dãy hành lang trống trải.
Khu chung cư Họa Thiên cũng có lúc tĩnh lặng thế này. . ngôn tình ngược
Đi qua phòng bảo vệ, người đàn ông vui vẻ mỉm cười với cô, mí mắt nặng trĩu lại, có vẻ đã buồn ngủ lắm rồi.
"Ngủ sớm nhé!"
Người bảo vệ gật gật mấy cái, híp mắt nhìn theo bóng lưng cô gái khuất dần trong tầm nhìn.
Trình Doãn nhìn vào tấm gương bên phải mình, mái tóc dài và đen mượt trùm qua vai, gương mặt tẩy trang kỹ càng như thể quay về với dáng vẻ ngây thơ ban đầu.
Di động trong túi áo lại rung lên lần nữa, Trình Doãn uể oải móc ra xem, là Trình Tống.
Trong thang máy rất im lặng, Trình Doãn càng buồn ngủ, nhưng mấy lời khuyên ngăn như vịt nghe sấm bên tai lại khiến cô không thể ngủ gật nổi.
"Doãn Doãn, con nghe ba nói..."
"Ba, con gái lớn rồi... chuyện yêu đương ba không quản được đâu."
"Con... đợi đã..."
Tút... tút...
Cửa thang máy mở rộng, Trình Doãn lười biếng bước ra ngoài.
Phòng 202.
Trình Doãn đứng trước cửa, hít sâu một hơi, theo thói quen mang một tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-lam-su-diu-dang-cua-em-2/2582933/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.