Sáng sớm chuẩn bị đi học thật sảng khoái, Dĩnh Hạ thay đồng phục lưng đeo cặp sách đi xuống lầu, rất ngoài ý muốn khi nhìn thấy cha mọi ngày không có xuất hiện trong bữa sáng giờ đang ngồi ở bàn ăn, dì Cố bên cạnh đang chuẩn bị thức ăn.
“Cha… Chào buổi sáng…” Trước vẫn nên chào buổi sáng.
Dĩnh Lạc nheo mắt nhìn con đi từ trên cầu thang xuống, bởi vì cuộc sống ổn định ăn được ngủ được, dáng người gầy gò ban đầu đã không còn nữa, gương mặt cũng mũm mĩm hơn, đôi môi cũng đỏ hơn, cả người trắng nõn giống y như một bé thỏ béo, thật sự là khiến cho kẻ làm cha rất có cảm giác thành tựu.
Dĩnh Hạ kéo ghế ngồi xuống, an tĩnh ăn cháo nóng, đầu cũng không dám ngẩng lên, cho dù đến ngôi nhà này cũng đã ba tháng rồi, nhìn thấy cha vẫn chưa có được tự nhiên, trái tim đập bình bịch, tay cũng đổ mồ hôi/
Dĩnh Lạc buông đũa không ăn nữa, nghiêng đầu tiếp tục thưởng thức con. Đồng phục của trường học mới dựa theo mẫu của thủy binh hoàng gia anh mà làm ra, áo trắng làm từ tơ tằm viền xanh lam, dưới là quần tây sậm màu, y phục như vậy mặc trên người Dĩnh Hạ, chẳng những làm tăng lên không ít vẻ phong tình đáng yêu, lại còn có hương vị tươi mát, khiến cho kẻ làm cha thấy nhìn kiểu gì cũng chẳng hề chán.
Quả nhiên là lựa đúng trường, Dĩnh Lạc thầm nghĩ. Mặc dù điều kiện hắn chọn trường cũng chẳng hề giống những vị phụ huynh khác kì vọng con cái trở thành rồng thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-lam-dich-xam-chiem-xam-chiem-khong-ngung/95492/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.