Cả người lão Trần phát sáng, tay cầm trường kiếm, đoạn quét mắt nhìn tất cả đối thủ, không ai dám nhìn thẳng vào ánh mắt của ông ta, phàm ánh mắt quét đến người nào thì trong lòng người đó đều sinh ra hoảng sợ, không tự chủ được mà lui lại.
Phần đa mọi người đều ý thức được, quá nửa lão Trần sắp chết rồi!
Không phân địch ta, toàn bộ đều nhìn ra được vẻ khác thường của y, lồng ngực có tia sét chạy toán loạn, mà trong đó còn phát ra những âm thanh trầm đục nghe rất đáng sợ.
Thân thể lão Trần đang lung lay, tùy thời đều có thể ngã xuống, song ông ấy lại đứng rất thẳng, chống kiếm nhìn về tận cuối cùng nơi chân trời Thông Lĩnh, ánh sáng chói mắt trước đó dần dần được thay thế bằng cảnh tượng ảm đạm.
Tứ lão Cựu Thuật từng đánh giá, nếu như lão Trần được sinh ra ở thời cổ đại, ít nhất cũng có thể khai sơn lập phái, nếu phát huy được khí phách của mình, nói không chừng có thể trở thành cao thủ đẳng cấp bồ tát trong phái Cựu Thuật cũng nên.
Sống mũi Vương Huyên cay cay, linh cảm của gã rất nhạy bén, sức sống trên người lão Trần đang giảm dần, quả thực là không ổn rồi.
Gã lăng không đá vào người một vị cao thủ khiến đối phương bay ngã ra sau, hai mắt đỏ hồng, quét sạch những người chung quanh xông về phía lão Trần, chưa từng nghĩ đến lão đồng nghiệp vậy mà sắp chết rồi.
“Sư phụ!” Thanh Mộc hét lên, trong tiếng hét mang đầy vẻ tuyệt vọng và thương tâm, trong mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-khong-bi-ngan/926796/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.