Trần Khải tuổi tác chừng năm mươi, vừa nhìn đã biết không phải người bình thường, tuy hắn luôn duy trì bộ dạng khiêm tốn, song lúc hai mắt nhắm mở, dường như có chùm sáng hóa thực chất lóe lên.
“Không thể thương lượng sao?” Trần Khải hỏi.
Lão Trần biết hắn từ khi còn trẻ, người này từng là một thành viên trong đội thám hiểm, sau đó đi tới Tân Tinh, vừa đi liền biệt tích gần ba mươi năm.
Không còn nghi ngờ gì nữa, thời gian ba mươi năm qua, gã và một số người cùng nhau đào móc và nghiên cứu Tân Thuật ở nơi thần bí nào đấy, hiện nay đã trở thành đại tông sư.
“Ngươi thấy thế nào?” Lão Trần lạnh lùng hỏi ngược lại.
Trần Khải than thở, họ đã làm tái phát vết thương cũ nơi ngũ tạng của lão Trần, vốn cho rằng lão Trần sẽ chết ngay lập tức, song hiện tại xem ra đối phương vẫn còn sức lực chiến một trận.
“Không còn gì để nói!” Trần Khải ngược lại cũng rất thành thật.
Đột nhiên, lão Trần nhanh chóng lui ra sau, ở nguyên chỗ ông ta đứng có lưu lại một đạo tàn ảnh, đông một tiếng, nơi đó bị nổ ra một cái hố vừa sâu vừa to, đến đất đá cũng bị nung chảy.
Lão Trần sớm đã hình thành tinh thần lĩnh vực, một thứ hiếm có trên thế gian, trước đó sinh ra cảm ứng nên mới phản ứng nhanh chóng tránh được.
Chớp mắt, sau lưng ông ta hiện ra một thứ gì đó màu bạc, tựa như một đôi cánh vậy, đó là thứ vũ khí tiên tiến mà Ngô gia chế tạo, có thể giúp ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-khong-bi-ngan/926794/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.