Cô gái mặc lễ phục dạ hội màu trắng hô hấp dồn dập, bộ ngực cao vút nhấp nhô dữ dội như muốn thoát ra khỏi lễ phục, có thể nói nàng đang rất tức giận, suýt chút nữa ném túi xách nhỏ hàng hiệu phiên bản giới hạn đang cầm trên tay. 
"Ngô Nhân!" Bên cạnh có người cầm lấy cánh tay của nàng, thấp giọng an ủi. 
Vương Huyên rất anh tuấn, thả lỏng người đứng ở nơi đó, vẻ mặt lạnh nhạt, hai mắt trong trẻo, rất tự nhiên nhìn những người này, hắn bình tĩnh vô cùng, không có chút gì vội vã. 
Cô gái trẻ tuổi mặc lễ phục dạ hội màu trắng tên là Ngô Nhân, nhìn thấy hắn bình tĩnh như vậy, hít một hơi thật sâu để làm dịu đi sự tức giận trong lòng mình. 
"Duyên phận giữa các cậu đã hết, cậu cũng đừng có dây dưa thêm nữa, bầu trời rộng lớn như vậy, bản thân cậu cứ giương cánh bay xa, cứ để lại hình bóng xinh đẹp và không gian phát triển cho mỗi người, cái gì tốt hơn cậu tự hiểu lấy!" Ngô Nhân nói ra. 
Vương Huyên lắc đầu, nói: "Cô đừng lo chuyện bao đồng, đắm chìm vào trong thế giới tâm tình bản thân, phán đoán tôi như thế là sai rồi, cô đừng đùa giỡn nữa có được không, tôi chỉ đi ngang qua thôi, có người mời tôi tới dùng cơm." 
Cảm xúc của Ngô Nhân vừa mới bĩnh tĩnh, lại tiếp tục dâng trào, như muốn xông ra, hô hấp trở nên nặng hơn rất nhiều, khuôn mặt có chút đỏ lên, đây không phải là do nàng thẹn thùng, mà là nàng thật sự tức giận, chưa bao giờ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-khong-bi-ngan/926764/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.