Thẻ trúc, được sử dụng trong thời kỳ Tiên Tần, dài ngắn không đồng nhất, từ mười mấy centimet đến nửa mét trở lên đều có và chúng được chạm khắc bằng đao. 
Chiếc thẻ trong tay Vương Huyên hiện lên ánh sáng màu vàng ấm áp dưới ánh đèn. 
Nó dài tám centimet, rộng ba centimet, dày hai centimét, chiều dài hơi ngắn. 
Nó nặng, khi thả vào nước có thể bị chìm. 
Trên thẻ trúc màu vàng khắc không phải văn tự, mà là vài bức tranh, một sinh vật đầu người thân rắn đang phơi bày các tư thế khác nhau. 
Nó xõa tóc dài, nhìn không ra nam hay nữ, thân rắn đang cuộn tròn, cũng có hình chạm khắc nó đang lăn trên mặt đất, còn có một bức tranh, đuôi rắn chạm đất, đứng thẳng như một lưỡi kiếm sắc bén hướng lên trời. 
Trên thẻ trúc không có văn tự, chỉ có vài tấm hình chạm khắc, nhìn không ra mối quan hệ với cựu thuật, ít nhất thì Vương Huyên không có phát hiện ra giá trị của nó. 
"Dù ở trong tay tôi rất nhiều năm những vẫn nhìn không thấu, ngộ không ra, chỉ được dùng làm ngọc thạch để ngắm mà thôi." Người đàn ông mang mặt nạ màu xanh mở miệng. 
Hắn có một đầu tóc ngắn, rất dày, an tĩnh ngồi ở chỗ đó. 
"Tôi lấy được quá ít, một đống thẻ trúc màu vàng đều rơi vào trong tay tài phiệt tân tinh bên kia, năm đó tôi chỉ đoạt được hai thẻ." Hắn bình thản nói ra. 
Vương Huyên tin, đây là một cao thủ có thành tựu trên cựu thuật, mà còn rất lợi hại. 
Hắn dám đoạt thức ăn trước miệng cọp, cùng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-khong-bi-ngan/926755/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.