Bụng Chu Vân đau dữ dội, người cong như con tôm ngồi sụp dưới đất, mà cột sống còn bị vỗ một chưởng, nửa người tê cứng, không động đậy nổi. 
Vương Huyên mệt mỏi, coi hắn như cái ghế, ngồi trên phần lưng giáp vai của hắn. 
Người đàn ông trung niên đi từ trên phi thuyền xuống mặc Đường trang, thân hình tuy hơi béo, nhưng khí thế rất mạnh, nhìn thấy cảnh này xong sắc mặt hơi lạnh. 
Hắn không mở miệng, ánh mắt sắc lạnh nhìn thẳng qua, người bình thường đa phần là không chịu nổi. 
Nhưng Vương Huyên không đếm xỉa đến hắn, vẫn cứ ngồi trên người Chu Vân. 
Sau lưng người đàn ông trung niên có một đám người áo đen, thân thể cường tráng, rõ ràng là vệ sĩ, đều mang theo vũ khí nóng, có tên quát Vương Huyên: “Đứng dậy!” 
Vương Huyên không nói gì, tay phải buông xuống, hai ngón tay lơ đãng đặt lên huyệt thái dương của Chu Vân, người tại hiện trường đều luyện qua cựu thuật, hiểu rõ đây là ý gì. 
Đến cấp độ này của Vương Huyên, sức sống dồi dào, cho dù đột ngột gặp bất trắc, ngón tay hắn dù chỉ là động tác vô thức trước khi chết, cũng có thể chọc vào yếu huyệt của đối phương. 
“Không ngờ là chú cũng đến đây, như thế không hay nhỉ.” Triệu Thanh Hạm bước lên trước. 
Mấy người Chu Khôn, Khổng Nghị, Tô Thiền cũng lễ phép chào hỏi, rõ ràng đều quen biết người đàn ông trung niên này. 
Người đàn ông trung niên ngoảnh đầu, lạnh nhạt nhìn một lượt mấy tên vệ sĩ, bọn chúng lập tức lặng lẽ rút lui, quay về phi thuyền. 
“Vương 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-khong-bi-ngan/243122/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.