Thẩm Khê thất thần đang ăn cơm, nghĩ đêm nay trở về phải nhanh nói cho Tống Tử Hoành, để hắn có sự chuẩn bị ứng phó.
Ai ngờ nam nhân nam nhân cùng cô tâm linh tương thông, ở viện nghiên cứu nửa ngày đợi không thấy Thẩm Khê trở về, liền gọi điện thoại tìm.
Di động đặt ở trên mặt sáng lên, màn hình hiển thị hai chữ " anh rể "cực kỳ rõ ràng, mẹ Tống ở bên cạnh nhìn liền thấy được. Thiếu nữ theo bản năng nhìn về phía mẹ Tống, chỉ thấy sắc mặt bà hơi ngưng trọng một chút, ngón tay tựa hồ như muốn từ chối.
"Nghe đi,"
Mẹ Tống đột nhiên mở miệng ngăn trở.
"Cùng gọi nó lại đây ăn cơm ."
Mẹ Tống đã nói như vậy, Thẩm Khê cảm thấy mình nên trực tiếp đem điện thoại cho bà nói chuyện, nhưng thật sự sợ câu đầu tiên Tống Tử Hoành xưng hô ngữ khí quá mức ái muội, vì thế sau khi nhấc máy nghe, không chờ hắn mở miệng, Thẩm Khê liền nói trước.
"Bác gái kêu anh cùng lại đây ăn cơm."
Tống Tử Hoành nửa trương miệng khép lại, đem hai chữ "Khê Khê" nuốt vào bụng. Ánh mắt lóe lóe, bình đạm lên tiếng
" Ừ ".
Thẩm Khê nhẹ nhàng thở ra, Tống Tử Hoành không nói ra mấy lời thân mật nói, sau khi nói địa chỉ nhà hàng cho hắn mới kết thúc cuộc gọi.
Mẹ Tống yên lặng nghe xong cuộc nói chuyện ngắn gọn của hai người, hơi nghi hoặc hỏi.
"Anh rể con, mỗi ngày đều tìm con cùng ăn cơm sao?"
Thẩm Khê sửng sốt một chút, thu hồi đũa đang gắp đồ ăn.
"Cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-khe/471153/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.