Thẩm Khê vừa lòng, rất kiêu ngạo đĩnh ngực đem hắn mang về trong xe.
Từ nhỏ tới lớn là con út trong nhà, mọi chuyện của cô đều do người khác quản thay, nay nắm được quyền quản lí nam nhân, Thẩm Khê tràn đầy kiêu hãnh, còn cẩn thận nghiêng thân giúp Tống Tử Hoành thắt đai an toàn.
"Lúc này em nói rồi, loại chuyện này muốn làm ở nhà, anh rể cố nhịn một chút."
Lại ngồi thẳng tự mình cài dây an toàn, đôi tay ngoan ngoãn đặt ở đầu gối.
"Được, chúng ta về nhà đi."
Tống Tử Hoành quả thực không dám tin tưởng, lại lần nữa dò hỏi xác nhận, "Em xác định?"
"Ừm."
Nam nhân khóe miệng trừu trừu, "Khê Khê, quản không phải là quản như vậy.."
"Là anh cho phép em quản, quản như thế nào đương nhiên là do em định đoạt!"
Tống Tử Hoành thấy cứng không ăn thua, lập tức dùng mềm.
"Nói là nói như vậy, nhưng em nhẫn tâm để nó vẫn luôn cứng sao?"
Nói xong liền đem tay cô đặt ở trên ©ôи ŧᏂịŧ còn cương cứng .
Thẩm Khê tâm trí không kiên định thực dễ dàng mềm lòng không ít, Tống Tử Hoành xem chiêu này hữu hiệu, ngay sau đó tăng lớn mã lực, thở dài một hơi nói.
"Không phải anh không muốn làm ở nhà, em xem, mẹ mỗi ngày đều đến đây, Tử Huy cũng ở đây, nào có cơ hội, chẳng lẽ em muốn làm nhà mạo hiểm?"
"Cũng không phải..."
Thẩm Khê bị lời nam nhân đưa tới bất quá thực mau định thần.
"Ở viện nghiên cứu cũng được, tóm lại không thể ở bên ngoài."
"Em muốn anh nhịn đến ngày mai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-khe/471143/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.