Thành tích của Thẩm Khê gần đây tiến bộ vượt bậc khiến chủ nhiệm Diêm để mắt, cô còn cùng các đồng minh khác khen ngợi học sinh Thấm nổ lực phấn đấu nên có nhiều tiến bộ... Hiện tại nhìn thấy cảnh này xem ra đều do công lao đóng góp của Từ Triệt.
Thẩm Khê dường như không chú ý tới ánh mắt phức tạp của chủ nhiệm Diêm, nôn nóng hỏi.
"chủ nhiệm, xin hỏi cô tìm em có chuyện gì? Nhà em xảy ra chuyện gì sao?"
Chủ nhiệm lớp lấy lại tinh thần.
"À.. Anh rể em nói trong nhà có chút việc gấp, xin cho em nghĩ tiết cuối. Hiện đang chờ để đón em về "
Thẩm Khê nhíu nhíu mày, thời điểm giữa trưa nghỉ ngơi, cũng không thấy gì khác thường nha?vì sao đột nhiên nói có chuyện liền có?
" anh ấy... , hiện tại ở bên ngoài?"
"Ừ."
Chủ nhiệm Diêm vuốt vuốt giấy phép xin nghỉ, đặt vào tay Thẩm Khê.
"Thu dọn cặp sách đi ra ngoài đi."
Chủ nhiệm Diêm mới vừa đi, Từ Triệt lập tức nói.
"Mình đưa cậu ra cổng trường."
"Không cần, cũng không mấy xa, cậu về lớp đi, sắp tới giờ học rồi"
Từ Triệt nhấp nhấp môi, không nói chuyện, bướng bỉnh đứng ở cửa chờ.
Thẩm Khê bất đắc dĩ, không tiếp tục kiên trì bảo Từ Triệt về lớp, làm bộ không nhìn thấy ánh mắt xăm soi của bạn học, căng da đầu cầm lấy cặp sách, chạy nhanh ra ngoài.
Ở trên xe đợi năm phút đồng hồ, Tống Tử Hoành đã áp không được xao động trong cơ thể, mở cửa sổ châm một điếu thuốc lá cơ hồ muốn bình phục cảm xúc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-khe/471139/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.