Chương trước
Chương sau
"Hừ, ai đồng ý gả cho anh,"
Thay cao cao ngẩng đầu lên, không cho cô kiêu ngạo vài giây, Tống Tử Hoành liền búng búng cái gáy.
"Không gả cũng phải gả, tóm lại, về sau em chỉ có thể gọi Tống phu nhân"
Thẩm Khê bĩu môi, không tiếp tục cùng hắn tranh luận, dù sao thời gian còn dài lắm, đến lúc đó ắt có biện pháp thuyết phục anh rể không ly hôn.
Sau ngày Quốc khánh,  Thẩm Hủy lại quan sát chằm chằm hơn một tháng, phát hiện xác thật không có gì là không thích hàng,  thêm việc chuẩn bị nghỉ thai sản, công việc ở trường học  cũng cần tranh thủ hoàn thành nhanh chóng. Cho nên Tống Tử Hoành cùng Thẩm Khê lại có những thời điểm tự do ở chung, chẳng hạn như buổi trưa. Tất nhiên Thẩm Hủy cũng sẽ gọi video điện thoại tới tra tra cứu cứ, có một lần, vừa lúc sắp bất hạnh gặp gỡ một việc  "Xấu hổ".Trung tuần của tháng 11 vào ngày nào đó, Thẩm Khê cùng Tống Tử Hoành đang chuẩn bị dùng cơm, Thẩm Hủy gọi video tới. Trước cùng Thẩm Khê hỏi thăm cho có lệ sau đó khiến Tống Tử Hoành cố định đến trên mặt bàn, bắt đầu cùng hắn trao đổi bức xúc trong công việc. Nam nhân nghe đến thất thần, một là mấy điều bức xúc nghe nhiều ai cũng sẽ phiền, hai là từ khi để Thẩm Khê quản mình, thật lâu rồi không cùng cô kí©Ꮒ ŧᏂí©Ꮒ làʍ t̠ìиɦ, mà lúc này cùng Thẩm Hủy nói chuyện điện thoại, trong đầu nhịn không được toát ra một ý nick tà ác ý.
Thẩm Khê chưa có gì ăn uống, sau khi ăn ít cháo đã tùy ý chọn chút trái cây ăn mấy miếng đã no rồi, một tay chống đầu nhìn nam nhân, một tay lặng lẽ ở bàn phía dưới chơi đùa ngón tay hắn. Bất tri bất giác, tay nhỏ không biết khi nào bị Tống Tử Hoành nắm lại, cũng đem nó đặt đến đoàn thịt  mềm giữa hai chân. Nếu là ngày thường, Thẩm Khê khẳng định lại muốn trừng hắn, nhưng nghĩ lại quả thật Tống Tử Hoành ngoan rất nhiều, cũng thật lâu chưa làm hắn kí©Ꮒ ŧᏂí©Ꮒ chút tính ái, cho nên liền không ngăn chặn, tùy ý hắn nắm tay mình thăm tiến vào trong quần. Tay nhỏ trắng nõn cầm ©ôи ŧᏂịŧ loát động một chút, nguyên bản đồ vật hơi mềm
không biết vì sao lại cứng như chày gỗ, mắt mã hé ra chảy xuống một giọt tϊиᏂ ɖϊ©h͙... .
Bên đầu kia Thẩm Hủy vẫn còn đang nói,  nhưng cách một cái màn hình chồng cô  lại đang dùng bàn tay nữ nhân khác giúp hắn thủ dâʍ.
Ngón tay trắng nõn cùng ©ôи ŧᏂịŧ đỏ đậm hình thành gam màu tương phản, Tống Tử Hoành tựa lưng vào ghế ngồi, con ngươi buông xuống, tay Thẩm Khê bao lại cự thú loát động vài cái sau đó buông ra cho cô tự mình động. Thẩm Hủy nhận thấy được Tống Tử Hoành không chuyên tâm, gọi một tiếng, nam nhân ngước mắt nhìn về phía màn hình.
"Anh đang làm gì? Sao lại  có vẻ thất thần..."
"Không có gì, có chút mệt mỏi ."
Tống Tử Hoành xoa bóp ngón tay út, nhắc nhở Thẩm Khê chú ý  mình, rồi sau đó làm bộ lơ đãng dùng ngón cái lau lau môi dưới.
"Khê Khê, lấy mấy miếng trái cây tới cho anh rể, anh ăn xong tinh thần sẽ ổn."
Thời điểm nam nhân nói, cố ý tăng thêm này hai chữ " haha" , hơi nghiêng đầu dùng ánh mắt chứa đầy thâm ý nhìn môi lên đỏ. Ám chỉ rõ ràng như vậy, Thẩm Khê vừa nghe liền hiểu, anh rể đây là muốn mình khẩu giao cho hắn?!
" Sao? Khê Khê còn chưa đi ngủ sao?"
"Không, Khê Khê còn chứ ăn no, còn chưa uống xong sữa bò, có  đúng không?"
Tống Tử Hoành lại chỉ chỉ ©ôи ŧᏂịŧ chính mình, thúc giục cô nhanh lên, nhưng Thẩm Khê một khi nghĩ đến chính mình muốn ở một tình huống cái có thể nghe được giọng chị gái vì anh rể mà khẩu giao, liền tao đến hoảng. Nhưng nam nhân lại nhiều lần làm trò Thẩm Hủy mặt ám chỉ chính mình,  cô sợ nếu không chịu giúp hắn, không biết hắn còn nói ra những lời hãi tục tới mức nào.Hơn nữa bọn họ là call video, trốn ở dưới bàn Thẩm Hủy nhìn không thấy, chỉ cần cẩn thận một chút  đừng phát ra âm thanh là được. Nghĩ như vậy, Thẩm Khê iền đỏ mặt khom lưng chui vào dưới cái bàn, Tống Tử Hoành mở rộng hai chân, vừa lúc có thể cất chứa một thân mình, Thẩm Khê liền ngồi quỳ ở giữa hai chân hắn. Hai tay Thẩm Khê tách ra đùi hắn ghé vào, nửa rũ con ngươi, cúi đầu hôn hôn hệ rễ ©ôи ŧᏂịŧ. Một  bên tóc mai rơi xuống âm mao đen kịch của nam nhân, đen tuyền nối thành một mảnh, sấn đến  trương khuôn mặt kia nhỏ càng thêm trắng nõn thông thấu, nếu xem nhẹ phía dưới côn ŧᏂịŧ, nữ nhân này đẹp đến tựa như thiên sứ -  thuần khiết  tươi đẹp, nhưng tập trung nhìn vào, thiên sứ thuần khiết này lại vươn lưỡi liếʍ ɭáρ nam căn đàn ông, hình ảnh  mâu thuẫn va này khiến nam nhân nhìn đến nhiệt huyết sôi trào, bụng đói sáu khối cơ bụng banh đến gắt gao.
Thẩm Khê làm như nhìn ra Tống Tử Hoành đang căng chặt, tay nhỏ mềm nhẹ mà vuốt ve cơ bắp cứng rắn, cũng không hề để hắn ăn uống, từ  chỗ túi thịt cầu hướng lên trên một đường liếm đến đỉnh đoan, một ngụm ngậm lấy nấm đầu trướng thành so với trứng gà còn muốn lớn hơn vài phần. Tống Tử Hoành theo bản năng siết chặt nắm tay, nhịn xuống suиɠ sướиɠ  sảng khoái muốn phát ra thành tiếng. Bên tai hiện giờ nghe được câu có câu không lời nói của Thẩm Hủy, thân là chồng Thẩm Hủy nhưng Tống Tử Hoành lúc này  toàn bộ cảm quan lại tập trung trên người một nữ nhân khác, Thẩm Khê cũng thể nếm đến tư vị của căn chi mệnh tử, cảm thấy Tống Tử Hoành run lên từng đợt, trộm nghĩ người đàn ông cao lớn cường tráng như hắn , thế nhưng lại bị chính mình khống chế, khoang miệng buộc chặt hút tàn nhẫn điểm nhi,  toàn thân cơ bắp Tống Tử Hoành  căng thẳng, nếu là ôn nhu liếm liếm,  hắn tất nhiên là biểu tình nhẹ nhàng thích ý.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.