Thẩm Khê "Hừ" một tiếng, đưa lưng về phía Tống Tử Hoành vén lên làn váy nhìn nhìn âm hộ lộ ra bên ngoài tất chân màu đen, cảm thấy không quá yên tâm muốn lấ tờ khăn giấy che chắn. Nhưng Tống Tử Hoành đã đem cô dắt ra khỏi toilet, hôn môi một chút lên cái trán nhỏ, nói.
"Em muốn anh xuống dưới trước hay là em xuống trước ? "
"Em trước!"
Thẩm Khê ngăn chặn váy, không được tự nhiên nói.
"Em phải đi về thay quần."
Tống Tử Hoành nhìn đến trên chân Thẩm Khê trống rỗng, đem dép lê ngồi xổm xuống thay nàng mang vào..
"Sàn nhà lạnh, mang dép xong hẵn g đi xuống."
Nữ nhân vui vẻ tiếp thu hảo ý nam nhân vui sướng xuống lầu, vừa đến phòng khách đã bị Thẩm Hủy gọi lại.
"Lại đây."
Thẩm Khê quay đầu, lúc này mới phát hiện Thẩm Hủy ngồi ở trên sofa.
Chỉ thấy chị gái sắc mặt xanh mét, Thẩm Khê thu hồi trên ý cười trên mặt ngượng ngùng đi qua.
"Chị, chị đã về?"
Thẩm Hủy không trả lời, đem hộp trong trong tay ném trên bàn trà.
"Đây là cái gì?"
Thanh âm thực bình tĩnh, nhưng Thẩm Khê biết kia chỉ là biểu hiện giả dối trước bão táp.
Thẩm Hủy không có rơi rớt biểu tình trên mặt em gái, từ khi đồng tử Thẩm Khê rùng mình, cô biết em gái đang sợ hãi.
Kinh nghiệm nhiều năm giáo dục có được, Thẩm Hủy rất rõ ràng dùng phương pháp uy hϊếp để trẻ con nhận sai vạn phần không thể thực hiện, hẳn là truy cứu nguyên do mới có thể trị tận gốc.
Nhưng giáp mặt với mình lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-khe/471105/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.