Con ngươi Tống Tử Hoành vừa chuyển, cười nói.
"Khó chịu, nhưng không có biện pháp, chúng ta phải đi ra ngoài."
Nói xong liền đem Thúy kéo lên, chỉnh sửa lại tốt quần, giúp cô mặc qυầи ɭóŧ, mở cửa, ôm lấy eo thon bước đi ra ngoài. Thiếu nữ đau lòng ánh mắt che dấu không được nhìn về phía đồ vật giữa hai chân Tử Hoành, trên huôn mặt nhỏ toàn là lo lắng.
Cô chưa từ bỏ ý định sờ sờ thứ phồng lên giữa háng anh rể.
"Thật sự không cần lại liếm sao?"
Nam nhân trong lòng nhịn đi ý cười, trên mặt lộ ra ẩn nhẫn biểu tình.
"anh rể không khó chịu."
Lưỡng đạo mày đẹp của Thẩm Khê mau ninh thành một cái kết, lại truy vấn một lần. Thời cơ đã là thành thục, Tống Tử Hoành đầu tiên là lắc lắc đầu, thấy tay Thẩm Khê sờ hướng giữa hai chân mình liền làm ra vẻ buông lỏng, thở dài sau mới mở miệng nói ra mục đích chủ mưu đã lâu.
" Như vậy đi, đêm nay em đến trong phòng Vân Y chờ anh, ở trong phòng này sẽ cho em giúp anh rể liếm, được không?"
Nữ nhân đối với anh rể chính đau lòng vô cùng, hiếm khi Tống Tử Hoành mở lời cô tất nhiên là đồng ý, không nghĩ tới, cái này chính là cái bẫy được Tống Tử Hoành cố tình thiết lập, bản thân cô còn ngây ngốc tự mình dẫm đi.
Tống Tử Hoành ngậm ý cười xoa xoa đầu em vợ, nghĩ thầm tuy rằng Thẩm Khê hơi ngây ngốc nhưng vẫn rất đáng yêu.
Vì thế Tống Tử Hoành xem nữ nhân ngây ngốc cùng người nhà tương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-khe/471087/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.