Thẩm Khê một đường ghé vào trên lưng hắn, đi theo hắn xoát xong nha, rửa mặt xong, có thể là đã thẳng thắn thành khẩn gặp qua nhau. Tống Tử Hoành liền đi WC cũng không tránh Thẩm Khê,khi kéo xuống khóa quần liền xã nước, ngược lại là bé con giấu mặt ơ sau lưng hắn thì xấu hổ cực kì , nghe được tiếng nước lập tức chạy ra ngoài.
Hồi lâu, Tống Tử Hoành kéo khóa quần, môi tự giác hòa nhau một thành đường cong
Ăn xong cơm trưa Tống Tử Hoành liền mang theo Thẩm Khê về, hai thành phố cách nhau lộ trình một tiếng rưỡi. Trước mặt ba Thẩm, Thẩm Khê không dám trực tiếp ngồi trên ghế phụ, đợi sau khi ra tiểu khu mới xuống xe đổi lại.
Đương nhiên không phải Thẩm Khê mặt dày mày dạn la hét muốn đổi, lúc ấy cô chính là quyết tâm muốn cho Tống Tử Hoành chịu thua, lăng là bất động như núi ngồi vào ghế sau, vẫn là Tống Tử Hoành lấy cớ để cô xuống xe mua nước, mới đem cửa ghế sau khóa lại, cưỡng chế đem Thẩm Khê lừa đến ghế phụ.
Mông Thẩm Khê mới vừa đụng tới ghế dựa, lập tức đắc ý.
"Anh có phải hay không đã sớm muốn em ngồi bên cạnh?"
Tống Tử Hoành thực bình tĩnh thừa nhận.
" Đúng vậy."
Thẩm Khê thấy hắn thừa nhận, vui vẻ đến không chịu được, vội tranh công nói.
"Em cũng có thể săn sóc, còn cho mang theo kẹo đường cho anh"
Thẩm Khê lắc lắc hộp nhỏ trong tay.
Tống Tử Hoành căn bản không hiểu cô đang vui cái gì, bất quá lại cười theo.
"Cho anh? Anh nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-khe/471041/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.