Tống Tử Hoành lẩm bẩm mấy chữ này, một đêm khó có thể đi vào giấc ngủ.
Trời biết, Thẩm Khê chỉ là muốn hù dọanam nhân, làm ann rể sinh ra cảm giác áy náy, để càng thuận tiện tiến hành hành vi thân mật, làm hắn không thể nào cự tuyệt.
Thẩm Khê trốn tránh mấy ngày, Tống Tử Hoành quầng thâm càng ngày càng rõ. Tống Tử Hoành cảm giác chính mình bị cơn mất ngủ hành đến sắp điên rồi, hắn quyết định bằng mọi giá phải ngăn Thẩm Khê lại nói chuyện một lần.
Ngày ấy sau bữa cơm trưa, Thẩm Khê cứ theo lẽ thường nhanh chóng chạy lên lầu, chỉ là khác mấy ngày trước cửa phòng ngủ chỉ được cô khép hờ, lưu lại một cái kẽ hở tinh tế.
Mấy ngày nay Tống Tử Hoành nhiều lần biểu lộ muốn cùng cô bắt chuyện, hơn nữa, thường thường sẽ tới cửa phòng mình cửa phòng vừa đi vừa tìm kiếm cơ hội. Khe cửa hở này chính là cố tình lưu lại cho hắn.
Quả nhiên, Tống Tử Hoành cứ theo lẽ thường qua đi thửvận, rất nhanh mắt nhìn đến khe hở khép hờ trên cánh cửa. Cửa đối diện giường, Thẩm Khê đang ghé vào trên giường đọc sách, hai chỉ chân nhỏ nhếch lên, lắc qua lắc lại, thoạt nhìn tâm tình cũng không tệ lắm.
Mặt Tống Tử Hoành lộ vẻ vui mừng, đồng thời nội tâm cũng có chút thấp thỏm. Hắn sửa sang lại quần áo, gõ cửa.
"Ai đó?" - Thẩm Khê ngẩng đầu nhìn về phía cửa.
Tống Tử Hoành khụ một tiếng.
"Là anh."
Đúng lúc ấy cửa bị đẩy ra chút, hai người tầm mắt ở không trung giao nhau.
Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-khe/470991/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.