Hôm sau...
Trên bàn cơm, Thẩm Khê thái độ khác thường cúi đầu ão não buồn rầu ăn cháo, Thẩm Hủy khó hiểu, hỏi.
“Khê Khê, có phải thân thể không thoải mái?”
Thẩm Khê tinh thần có chút hoảng hốt, chậm một nhịp mới đáp.
“A? Không có a.”
Thẩm Hủy lo lắng sờ sờ cái trán em gái.
“Cũng không phát sốt, có phải có tâm sự? Có thể cùng chị tâm sự.”
“Không, không có…”
Thẩm Khê không biết nghĩ tới cái gì, né tránh ánh mắt dò hỏi của Thẩm Hủy, sắc mặt trắng bệch, bưng chén cháo còn thừa một nửa nhanh chóng ăn sạch.
“em ăn no rồi.”
Thẩm Hủy càng thêm lo lắng, nhíu nhíu mi tâm, đăm chỉ nghĩ ngợi sau đó liền nhìn Tống Tử Hoành.
“Ông xã, Khê Khê có phải hay đang thất tình khổ?”
Tống Tử Hoành bị sặc cháo, “Khụ khụ” ho khan lên, Thẩm Hủy vội giúp hắn vỗ lưng, trong miệng không ngừng nói.
“Em chỉ là phỏng đoán, anh cũng không cần phản ứng thái quá như vậy?! ”
Thẩm Hủy kéo dài “Ai” một tiếng, cũng không cho hắn chụp bối, thái độ như đang thẩm vấn nhìn về phía chồng mình.
“Em ấy đã cùng anh nói gì?”
Tống Tử Hoành uống một ngụm nước, áp xuống cơn ho.
“Em nghĩ gì vậy? Thời điểm ra biển t, Khê Khê cùng anh nói qua, sẽ không yêu đương khi chưa học hết cao trung"
Thẩm Hủy biểu tình trên mặt hơi giãn xuống dưới, ngồi ở bên cạnh Tống Tử Hoành, dùng tay chống cằm ghi hoặc nói.
“ Vậy rốt cuộc là vì nguyên nhân gì?”
“Tối hôm qua còn tốt, trừ bỏ yêu đương, không thể nghĩ ra lý do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-khe/470987/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.