" Là người thân đều có thể hôn, chẳng phân biệt trong nước ngoài nước!” - Thẩm Khê nói logic rõ ràng.
“Anh rể tính ra cũng là người thân nha, vì sao lại không thể? Trong sách có viết đấy là biểu hiện của mối quan hệ gia đình thân thiết, tốt đẹp "
“Anh nói không được chính là không được.”
Tống Tử Hoành mặt trầm xuống, dùng uy nghiêm trấn áp. Thẩm Khê khí thế yếu ớt trùng xuống dưới, mếu máo.
“Kia… vậy em đi tìm người thân khác, không cần người thân như anh"
Dứt lời, tức giận xoay người muốn đi.
“Từ từ.”
Thẩm Khê làm như không nghe không thấy, tiếp tục đi, chỉ là bước đi có một chút chậm.
“Anh nói dừng lại.”
Thanh âm không giận mà uy, Thẩm Khê lúng túng, lá gan run rẩy, cường trang trấn định nói.
“Làm… Làm gì!?”
“Trở về ngồi xuống ”
Biểu tình Tống Tử Hoành nghiêm túc, khoanh tay trước ngực, bày ra điều dạy dỗ cô bé con không hiểu chuyện
Thẩm Khê lập tức ngồi vào sofa đối diện, tay nhỏ đặt trên đầu gối, bộ sáng thực ngoan ngoãn.
“Cuối cùng một câu nói gì đó?”
“…Nói cái gì?” Thẩm Khê giả ngu.
“Ừ?”
Tống Tử Hoành nheo lại đôi mắt.
Thẩm Khê không nói hai lời lập tức nhận sai.
“Thực xin lỗi, em sai rồi, em không nên nói mấy lời này.”
Nam nhân hừ lạnh một tiếng
“Em muốn tìm ai hôn môi?”
“Bạn trai?”
“Bạn trai từ đâu mà có ?” .
Tống Tử Hoành hét lớn, thanh âm vang vọng phòng khách, Thẩm Khê sợ tới mức tkrái tim nhảy loạn, dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-khe/269723/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.