Trong lòng Lâm Tiểu Kiều rất khó chịu, không phải là đau lòng mà là mất mát,cô cho rằng anh cũng sẽ thích trẻ con, nhân lúc bây giờ còn trẻ sinh một cục cưng chỉ thuộc về riêng hai người, kỳ vọng đẹp đẽ như vậy đã xuấthiện trong đầu cô vô số lần, bây giờ anh lại tự tay đập những mong ướcđó trở thành tan nát.
Thẩm Gia Mộc ôm cô, lại hôn xuống, nhìn dáng vẻ cô như vậy anh lại có suy nghĩ muốn làm thêm một lần nữa. LâmTiểu Kiều nghiêng đầu trốn tránh anh, sau đó cô đứng lên đi ra ngoài,Thẩm Gia Mộc ngây ngốc phát hiện ra tâm trạng của cô đang sa sút. Tuyanh không hiểu sự tức giận của cô từ đâu mà đến, thế nhưng nghĩ tới việc chính ủy đã từng than phiền rằng phụ nữ đều như vậy, tìm không thấyđoán không ra. Anh cũng đứng dậy đi theo ôm lấy cô, thật vất vả mới gặpnhau được một lần, anh cũng không muốn cô mất hứng.
Lâm TiểuKiều đang lau người chợt cảm nhận được một thân thể ướt sũng mang theohơi ấm lại gần cô, trong lòng cô phiền muộn, trở tay đẩy anh ra: “Anhngâm người trước đi, em xuống trước chuẩn bị một chút đồ ăn cho anh.”
“Không vui sao?” Thẩm Gia Mộc cố ý cắn cắn vành tai, mút cần cổ của cô, “Thậtvất vả mới gặp được nhau, vui lên một chút, hửm? Có chuyện gì thì nóira, anh cũng biết là mình sai rồi, lần sau sẽ thay đổi. Thủ trưởng, phải đối đãi với binh sĩ ấm áp giống như mùa xuân ý, có biết hay không?”
Lâm Tiểu Kiều ngoảnh đầu liếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-hoan/1915833/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.