Miệng Thẩm Gia Mộc ngậm một điếu thuốc, trong tay cầm ống nhòm nằm sấp trênbãi cỏ ngụy trang để nhìn về phía trước, giận đến mức nhìn doanh trưởngtiểu đội hai bên cạnh mắng: “Cậu nhìn hai người kia đi, bộ dạng đó giống như tôi ăn bớt thuốc màu (*) của bọn họ vậy, so với mấy sợi râu trênmặt còn không bằng!”
(*): thuốc màu dùng để ngụy trang trong quân đội.
“Ha ha, Đại Thẩm, cậu không nên yêu cầu cao như vậy, tôi thấy bọn họ cũngrất tốt rồi, người chuyên nghiệp như cậu dĩ nhiên sẽ dễ dàng phát hiệnra bọn họ thôi.” Trong tay hai doanh trưởng mặt đen xì cầm một quả táo,cắn một miếng to, vui vẻ nhai răng rắc.
“Xạo vừa thôi!” ThẩmGia Mộc tháo mũ xuống, quấn vào trong tay, đi tới hướng đó, đôi giày dẫm lên những chiếc lá khô kêu xoàn xoạt, hai người đang nằm bò trên mặtđất ngẩn ra, đầu từ từ cúi xuống, nào biết đột nhiên sau lưng xuất hiệnmột mũi giày. Hai người còn chưa kịp phản ứng đã bị đá vào cánh tay, hai tiếng xuýt xoa đồng loạt vang lên lần lượt.
Thẩm Gia Mộc ném mũ về phía hai người mắng: “Các cậu chơi đùa kiểu gì mà lại có dáng vẻnhư thế này? Tôi ở cách xa mấy dặm cũng nhìn thấy, hai người các cậu chờ đến khi bị súng bắn tới hay là chờ đến khi bị bắt làm tù binh hả? Bìnhthường tôi dạy kĩ thuật ngụy trang các cậu vứt đi đâu rồi?”
“Báo cáo doanh trưởng...” Một người trong đó nhanh chóng bò dậy, chào kiểu lính với Thẩm Gia Mộc.
“Tôi không có tâm trạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-hoan/1915817/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.