Lê Tuần ngẩng đầu hỏi: “Hôm nay anh về trễ, công tác bề bộn nhiều việc sao?”
“Đêm nay tăng ca.”
“Anh cũng phải tăng ca?” Lê Tuần xem xét Sở Diệc Mạc, âu phục cà- vạt, hai chân thon dài, thoạt nhìn như thành phần tri thức làm việc văn phòng, mà thành phần tri thức thì hình như rất ít tăng ca nha.
Sở Diệc Mạc tự nhiên cười nói, “Cậu đi làm bao lâu rồi, chẳng lẽ không có ở lại công ty tăng ca sao?”
“Đi làm ba tháng, ngay từ lúc thức dậy đã bận rộn rồi, từ sớm đến muộn ngồi trước máy vi tính, mệt mỏi tìm quản lý tăng lương, ông ấy nói tôi vẫn còn trong kỳ thực tập, không thể thương lượng vấn đề tăng lương!”
Sở Diệc Mạc bị cậu chọc cười cười: ” Phần lớn quản lý đều xem công trạng, cậu phải biểu hiện xuất sắc, để cho ông ta phải lau mắt mà nhìn cậu, ông ta sẽ chủ động tăng lương cho cậu.”
“Tôi chính là muốn như thế.” Lê Tuần gắp một miếng thịt kho bỏ vào chén anh “Món kho của nhà hàng này không tệ, anh nếm thử.”
Ánh mắt Sở Diệc Mạc dịu dàng mềm mại giống như màu sắc của vầng trăng, thời gian hai người ở chung không dài, đối phương lại tự nhiên nói chuyện với anh, mời anh ăn tối, hiện tại người trẻ tuổi nào cũng sáng sủa giống như cậu vậy thì tốt rồi.
“Phòng cậu đã sửa sang lại tốt chưa, có cần giúp đỡ thì cứ nói?”
“Sửa sang lại tốt rồi.” Lê Tuần cao hứng nói, anh trai giúp cậu chuẩn bị ga giường,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-hoan-tham-lam-hanh-phuc/2407225/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.