Xe vững vàng chạy, nói thật đêm nay gặp được Lê Tuần tại quán bar, cho đến bây giờ cảm xúc của Sở Diệc Mạc vẫn chưa có bình phục lại, anh hiếu kỳ nguyên nhân cậu xuất hiện ở đó, hiếu kỳ cậu ở chung với người nào, hiếu kỳ vì sao cậu lại uống say đến không biết gì như vậy, chuyện có liên quan đến cậu đều không có biện pháp bỏ qua, cảm giác như vậy cũng là lần đầu tiên anh có.
Lúc lên đại học, anh cũng từng kết giao với một đàn em, khuôn mặt người nọ tú lệ, tính cách dịu dàng ngoan ngoãn, rất yêu anh, cũng rất nghe lời anh, hai người bên nhau hai năm, đàn em nói chia tay, lý do là là không cảm thụ được tình yêu của anh. Anh không biết tình yêu là cái gì, không có người nào khiến anh có cảm giác động tâm, cũng chưa từng vì tình yêu mà ngã vào nỗi thống khổ sâu sắc, mỗi một ngày anh đều trải qua vô cùng bình thản.
Không có lửa làm sao có khói, Lê Tuần xuất hiện trước mắt, người này tạo cho anh một cảm giác rất đặc biệt, lần đầu gặp mặt chưa nói được mấy câu, đã phá lệ cho cậu thuê phòng, lúc trước nhiều người điện thoại cho anh như vậy, suy tư liên tục cũng không có được kết quả, không thể tưởng tượng là lại không có một chút do dự đối với cậu. Biết cậu không có giường ngủ liền để cho cậu ngủ trên giường mình, bởi vì tuổi của cậu của em trai cũng gần gần nhau, vừa tốt nghiệp phải đi ra ngoài làm việc, đã có duyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-hoan-tham-lam-hanh-phuc/2407218/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.