“A…… Đi ra ngoài…” Sắc mặt Lê Tuần hồng nhuận phơn phớt, không thoải mái đẩy Sở Diệc Mạc.
“Tôi sẽ không đi ra.” Sở Diệc Mạc dán lên môi cậu, ánh mắt sâu thẳm nhìn chằm chằm cậu, bên trong cậu vừa chặt vừa nóng, một ngón tay đi vào thì không có biện pháp cử động, nhớ lại cái phản ứng đơn thuần của cậu, không có một chút kinh nghiệm, hình như đây là lần đầu tiên trải nghiệm loại chuyện này.
Lần đầu tiên, vui sướng mãnh liệt nổ tung trong lồng ngực, Sở Diệc Mạc ngăn chặn hai chân đang lộn xộn của Lê Tuần, lại thâm nhập thêm một ngón tay, cơ thịt bên trong vì bị thâm nhập, phản xạ thắt chặt lại, cuốn lấy ngón tay của anh khiến nó mềm nhũn.” Thân thể nóng quá, ngón tay cũng sắp tan chảy.”
“A…… Đừng …” Lê Tuần nhíu nhíu mày, chống cự dị vật trong thân thể, một đôi tay nóng rực để lên phần đùi trần trụi của cậu, nhẹ nhàng vuốt ve, chậm chạp vuốt ve, một lần lại một lần, giống như đang vuốt ve món đồ sứ tốt nhất, không khỏi khiến cậu thở dốc.
“Em thực mẫn cảm.” Sở Diệc Mạc dán lên lỗ tai của cậu, phả ra hơi thở nóng hổi như lửa, lúc cậu nhỏ giọng lầm bầm thì cắn chặt lấy môi cậu, tiếp theo, thân thể bị xâm nhập co rút ngón tay của anh nhiều lần, thỉnh thoảng kích thích anh, cọ qua thành trong mềm mại, anh không muốn làm cậu bị thương, phải dùng tất cả mọi thủ đoạn khơi mào nhiệt tình trong cậu, dần dần thành trong chặt chẽ cũng mềm nhũn ra.
Sở Diệc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-hoan-tham-lam-hanh-phuc/2407214/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.