Tám giờ đúng, Lê Tuần vẫn ngồi ở trong phòng làm việc như trước, đồng nghiệp đều đi về rồi, trong văn phòng chỉ còn cậu, cậu đang vùi đầu làm khảo hạch hiệu tích tháng này, nội dung khảo hạch không có gì khác gồm chỉ tiêu hoàn thành tháng trước và công tác kế hoạch tháng này.
“Phiền chết rồi, sao lại quên cái này chứ.” Lê Tuần thì thào tự nói, bởi vì những ngày này phân tâm, vốn tuần trước là phải giao khảo hạch vậy mà tới hôm nay vẫn chưa làm, các đồng nghiệp đều đã giao hết còn cậu lại quên, để tránh chọc giận cấp trên trừ tiền lương của cậu, Lê Tuần không thể không ở lại tăng ca.
Nhưng mà tư vị một mình ở lại văn phòng tăng ca thực không dễ chịu, huống chi hiện tại cũng tám giờ, vẫn chưa ăn gì cả, bụng thật đói ah, cũng có thể mang về nhà rồi làm tiếp, nhưng chỉ còn vài phần nữa, kiên trì thêm một chút thì có thể làm xong rồi.
Bận rộn, giày vò thật lâu, cuối cùng cũng hoàn thành khảo hạch hiệu tích, Lê Tuần vuốt vuốt đôi mắt chua xót, mệt mỏi duỗi lưng một cái. Thật muốn mạng! Gần như là cậu đã ngồi trước máy tính cả một ngày rồi, hiện tại thư giãn liền cảm thấy choáng váng hoa mắt, bụng đói kêu vang.
Chính vào lúc này, trước bàn làm việc đột nhiên xuất hiện một bóng đen, bóng dáng nam nhân phản xạ trên bàn làm việc của cậu. Lê Tuần ngẩng đầu nhìn thấy Sở Diệc Mạc, không biết anh đến đây lúc nào, còn đứng ngay trước bàn làm việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-hoan-tham-lam-hanh-phuc/2407188/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.