Editor: Vĩnh Nhi – Beta: Linh Nhi
***
Ngón tay Tống Lễ Khanh bầy nhầy, máu thịt lẫn lộn, người ta nói tay đứt ruột xót cũng không ngoa, Tống Lễ Khanh cảm thấy đau nhói tận tim.
Y cắn chặt răng, ngón tay vô thức run lên, bóc xong một đĩa hạt thông, lưng đẫm mồ hôi, bên tóc mai cũng ướt sũng.
“Kỳ Ngọc……Bóc, bóc xong rồi.”
Tống Lễ Khanh cầm đĩa đưa lên, tay đã không cầm vững, cố gắng lắm mới không sẩy tay.
Quân Kỳ Ngọc nhìn đĩa hạt thông dính máu, thậm chí viền đĩa còn dính dấu tay, ngón tay Tống Lễ Khanh bầm dập, nhìn mà giật mình.
Hắn hơi mềm lòng, nổi lên một tia thương hại, nhưng ngoài miệng vẫn không chịu tha cho y.
“Máu ngươi dính hết lên đấy rồi, hạt thông này còn ăn được nữa sao?” Quân Kỳ Ngọc lạnh mặt nói, “Được rồi, vô dụng, chút xíu chuyện cũng làm không xong, cút về đi.”
Tống Lễ Khanh ngẩng đầu, hỏi: “Vậy lễ vạn thọ, ngươi đáp ứng rồi?”
“Ừ……”
Quân Kỳ Ngọc bất đắc dĩ gật đầu.
Hồ Nô Nhi nhìn biểu tình của Quân Kỳ Ngọc, biết hắn lại không đành lòng, tâm sinh bất mãn.
Mấy chục bạt tai hắn chịu cũng không chỉ bị thương chút xíu thế này!
Phải mất mười ngày mới tiêu sưng!
Sao có thể buông tha cho Tống Lễ Khanh dễ dàng như vậy?
“Gia, tới giờ ngài rửa chân rồi, móng tay ta không thể chạm nước, không bằng mời thái tử phi làm thay ta đi?”
Ánh mắt Quân Kỳ Ngọc sa sầm xuống.
“Ngươi còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-hoa/3588609/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.