Editor: Vĩnh Nhi – Beta: Linh Nhi
***
Bùi Tinh Húc khóc đến mệt, vô lực dựa đầu vào thành nhà giam, há miệng thở dốc.
“Lễ Khanh, có phải ta rất vô dụng không?” Bùi Tinh Húc ngơ ngẩn nói, “Lâu Lan suy tàn ở trong tay ta, phụ sự kỳ vọng của phụ vương đối với ta, ta vừa không thể làm một minh quân, vừa không phải là một người con có hiếu, ngay cả tình yêu cũng thế, thất bại thảm hại.”
Tống Lễ Khanh vươn ngón tay, vuốt mái tóc rối bù trên trán giúp hắn.
Trạng thái của Bùi Tinh Húc rất kém, tóc nâu nhạt khô xơ, tựa như đã là đèn cạn dầu.
Hắn rốt cuộc nhịn không được, phun ra một ngụm máu.
Chỉ là máu này đặc sệt màu đen.
Tống Lễ Khanh không biết phải làm sao, quay đầu xin sự giúp đỡ của Quân Kỳ Ngọc.
“Quân Kỳ Ngọc, có thể cứu hắn không? Tề Mạc ca ca ở ngay bên ngoài thành, lấy y thuật của hắn, hắn nhất định có biện pháp, ngươi giúp ta.”
Quân Kỳ Ngọc mặc dù không biết y thuật, nhưng nhìn thấy Bùi Tinh Húc nôn ra máu bầm là đã biết nội tạng của hắn bị tổn thương, chảy máu, cộng thêm bệnh huyết kiệt, Bùi Tinh Húc đã hết cách cứu chữa.
“Lễ Khanh, vận số của hắn đã hết.”
“Còn chưa thử cơ mà, ngươi làm sao biết? Ít nhất phải chờ Tề thái y……”
Tống Lễ Khanh vẫn ôm một tia hy vọng, bất chợt Bùi Tinh Húc nắm lấy tay y.
“Lễ Khanh, chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến.” Bùi Tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-hoa/3506210/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.