Editor: Vĩnh Nhi – Beta: Linh Nhi
***
Sau hai ngày chỉnh đốn đội ngũ, quân Tây Bắc lại tiếp tục tiến về phía Lâu Lan, Quân Kỳ Ngọc ngồi ở trên lưng ngựa, sắc mặt còn lạnh hơn cả núi tuyết đằng xa, không biết ai đã xúi quẩy chọc phải tên Diêm Vương hắn.
Chỉ biết tên Võ đầu to nào đó đã mất chức thập phu trưởng.
Vì lý do đó Võ đầu to còn đi gặp riêng Uất Trì tướng quân để nói lý lẽ, tại sao thập phu trưởng lại bị đổi thành người khác, hai người ầm ĩ một trận, Võ đầu to mắng Uất Trì tướng quân không biết xấu hổ, nhìn lén người khác nói chuyện yêu đương, bị đánh vỡ đầu còn không chịu nhận.
Uất Trì tướng quân gánh oan uổng, nghẹn không có chỗ trút giận, tên đầu sỏ hắn không chọc nổi.
Ngựa của Quân Kỳ Ngọc đi phía sau cùng đội ngũ, phía trước là nhóm quân y, địa hình Tây Bắc phức tạp, xe ngựa khó có thể đi vào, chỉ có thể để lạc đà thồ lương thảo, người thì đi bộ. Thể lực nhóm quân y không theo kịp, thụt lùi ở phía sau, Tống Lễ Khanh cúi đầu trốn ở trong đó.
Tống Lễ Khanh biết hành quân đánh giặc khổ, nhưng không nghĩ lại khổ tới như vậy, đôi chân giống như không còn là của y nữa, phồng rộp luôn.
“Mệt chết ta rồi……”
Tống Lễ Khanh không dám lớn tiếng phàn nàn, Quân Kỳ Ngọc từ đầu đến cuối chỉ cách y mấy mét, như thể đang “nhìn chằm chằm” y.
“Lễ Khanh, đưa hòm thuốc của ngươi cho ta.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-hoa/3506201/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.