Editor: Vĩnh Nhi – Beta: Vĩnh Nhi
***
Quân Kỳ Ngọc nói những lời phát ra từ tận đáy lòng.
Hắn ôm Tống Lễ Khanh, muốn nhào nặn y vào cơ thể mình, ngửi mùi thơm thanh nhã độc nhất trên người y, không cầm được lòng.
“Lễ Khanh, khoảng thời gian này ta tìm ngươi, tìm đến phát điên rồi. Thật sự cho đến bây giờ ta chưa từng mong gặp một người như vậy, thì ra đây là nhớ nhung trong thi thư thường nói, loại cảm giác này quá thống khổ, Lễ Khanh……”
Quân Kỳ Ngọc vừa nửa tỉnh nửa say nói, vừa giống như một con nghé, hôn loạn lên tai và tóc mai của Tống Lễ Khanh.
Tống Lễ Khanh nghe thấy hắn thở dốc nặng nề, cảm nhận được hai má nóng bừng của hắn.
Có lẽ lời hắn nói lúc này là thật lòng, nhưng trong lòng Tống Lễ Khanh lại không có bất kỳ xao động nào, chỉ là cảm thấy bị mùi rượu làm cho choáng váng đầu óc.
“Quân Kỳ Ngọc, ngươi cút xuống cho ta, đừng bò lên người ta mượn rượu làm càn.”
Tống Lễ Khanh muốn chửi gay gắt hơn, nhưng cả đời này y chưa từng học mắng người bao giờ, hơn nữa vì không có khí lực, giọng mềm như bông.
“Ta không đi.” Quân Kỳ Ngọc nghèn nghẹn nói, “Ta muốn thân mật với ngươi.”
Tống Lễ Khanh tức giận lên.
“Ngươi đúng là không biết xấu hổ, ngươi tưởng ngươi là ai? Ngươi muốn làm gì ta, ta cũng phải đáp ứng ngươi sao?”
“Ta biết ngươi sẽ không đáp ứng, nhưng đây là ta nói thật, ta muốn ngươi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-hoa/3506166/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.