Editor: Thùy Thanh – Beta: Vĩnh Nhi
***
“Ngươi, ngươi. . . Sao ngươi dám trộm con của Thái tử Cảnh Quốc hả? !”
Ô Nhĩ Thiện hoảng sợ, nói chuyện lắp bắp.
Hắn không ngờ bản thân nhất thời bị mê hoặc, lại đánh bậy đánh bạ bắt nhầm người thừa vị của hoàng tộc Cảnh Quốc.
Toàn bộ thiên hạ đều biết Cảnh Quốc không thể trêu vào, hoàng thất Cảnh Quốc càng không thể chọc tới…
Thấy hắn mắc câu, Tống Lễ Khanh chỉ cần hoàn chỉnh lời nói dối của mình là được.
“Bởi vì ta hận hắn.”
“Ngươi……”
Ô Nhĩ Thiện không biết xích mích giữa hai người họ, bây giờ cũng không muốn biết.
Tống Lễ Khanh nét mặt đau khổ nói: “Ta là Thái tử phi của hắn, hắn phong lưu thành tính, lén lút qua lại có con với người khác, lẽ nào ta không nên hận hắn sao? Cho nên ta mới trộm đứa con bảo bối của hắn đi, hắn có thể tìm khắp thiên hạ chắc? Nếu ta nuôi con của hắn lớn lên, nhận ta làm cha, ta sẽ xúi giục nó tìm Quân Kỳ Ngọc báo thù? Phụ tử tương tàn, chẳng phải rất vui hay sao?”
“Ngươi. . . ” Ô Nhĩ Thiện nhất thời không nói nên lời, “Hoàng thất Cảnh Quốc các ngươi loạn thật đấy….”
Ô Nhĩ Thiện lau mồ hôi trên trán, nghĩ lại còn sợ hãi.
May mắn là hắn vẫn chưa làm gì đứa trẻ đó.
Coi như tránh được một kiếp nạn.
Hắn ta bây giờ, nhìn thấy Quan Sinh mặt mày hồng hào, càng nhìn càng thấy nó cao sang phú quý, giữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-hoa/3506161/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.