Editor: Thùy Thanh – Beta: Vĩnh Nhi
***
Lúc Tống Lễ Khanh mở mắt ra đã là nửa đêm, y mơ hồ có thể nhìn thấy ánh sáng nhỏ bé từ những ngọn nến, xung quanh yên tĩnh, y hoảng sợ ngồi xuống.
Y rõ ràng đã trở về nhà mình, nhưng lần nào y cũng sợ hãi mà tỉnh dậy, không có ngoại lệ.
Quân Kỳ Ngọc đã trở thành cơn ác mộng của y.
“Lễ Khanh, đừng sợ, có ta ở đây.”
Bên tai vang lên giọng nói của Bùi Tinh Húc, cùng lúc đó Bùi Tinh Húc nắm lấy bàn tay lạnh lẽo của y.
Lúc này Tống Lễ Khanh mới cảm thấy an tâm hơn, sau khi thở dốc một hồi, y mới phát hiện người mình đổ đầy mồ hôi, thấm ướt cả chiếc áo mỏng trên người.
Bùi Tinh Húc lau mồ hôi trên trán cho y.
“Làm sao vậy? Vẫn còn mơ thấy Quân Kỳ Ngọc sao?”
“Ừm.”
Tống Lễ Khanh không thể phủ nhận, y luôn bị những giấc mơ ám ảnh, mặc dù đó là một cơn ác mộng.
“Ta ngủ lúc nào?”
“Ngươi khóc lóc một trận, nói mệt liền ngủ, bây giờ đã là canh ba.” Bùi Tinh Húc trả lời y.
“Đã trễ như vậy……”
Tống Lễ Khanh nghe thấy tiếng gió bắc thổi lá cây bên ngoài, y gập người ôm đầu gối, y vô cùng lạnh, không phải vì khí trời, mà là lạnh từ trong tâm.
Y thậm chí còn cảm thấy máu mình lạnh toát.
“Ngươi ngồi đây cả đêm sao?” Tống Lễ Khanh hỏi Bùi Tinh Húc.
“Ta thấy ngươi ngủ say, không muốn quấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-hoa/3506155/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.