Editor: Vĩnh Nhi – Beta: Linh Nhi
***
Lúc Tống Lễ Khanh trở lại phủ Kỳ Lân thì trời đã tối.
“Ngươi đã đi đâu?”
Quân Kỳ Ngọc vậy mà đang chờ trong phòng, Tống Lễ Khanh vừa vào cửa, hắn đã chất vấn.
“Ra ngoài giải khuây một lát.”
“Muốn giải sầu ngươi cũng nên chờ ta trở về, ta có thể đi cùng ngươi, ngươi chạy xa như vậy, trời cũng sắp tối, ngươi có biết ta sẽ lo lắng cho ngươi không? Ngươi vốn dĩ hành động bất tiện, ban đêm xảy ra chuyện thì phải làm thế nào?”
Quân Kỳ Ngọc nói liên tục một thôi một hồi, có vẻ thực sự sốt ruột.
“Vậy ư? Đối với ta ban ngày và ban đêm không có gì khác biệt lắm.”
“Ngươi……” Quân Kỳ Ngọc nghe vậy, không thoải mái, “Ngươi nói chuyện có thể đừng cay nghiệt như vậy được không?”
“Cay nghiệt?”
Tống Lễ Khanh không có ý thầm trách Quân Kỳ Ngọc, y chỉ nói những gì y muốn nói.
“Điện hạ muốn nghe lời vừa ý, nhưng ta không phải Hồ Nô Nhi.”
Quân Kỳ Ngọc bị chặn họng, không nói được gì.
“Bỏ đi, ngươi bình an vô sự trở về nhà là tốt rồi.”
Quân Kỳ Ngọc lựa chọn nhân nhượng y.
Dù sao cũng là mình có lỗi trước.
“Không phải ngươi muốn ăn bánh hoa quế sao? Ta mua về cho ngươi rồi, lại đây, nếm thử xem?”
Tống Lễ Khanh kỳ thật không có khẩu vị, dù là món mặn hay món ngọt, cũng dễ khiến y cảm thấy buồn nôn, nhưng nếu y không ăn, Quân Kỳ Ngọc lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-hoa/3506147/chuong-44-hoa-thanh-tro-tan.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.