Ba ngày sau, Huyền đế đột nhiên phái thái giám đến phủ kỳ lân truyền chỉ, triệu kiến Tống Lễ Khanh.
Tống Lễ Khanh dập đầu cảm tạ ý chỉ, trong lòng nghi hoặc không hiểu.
“Công công có biết, hoàng thượng vì sao đột nhiên muốn gặp ta không ?”
Công công muốn nói lại thôi, cuôi cùng chỉ nói: “ nô tài chỉ biết, thánh thượng giáo huấn thái tử gia cả buổi sáng, mắng đến máu chó đầy đầu*, ngài sau khi tiến cung phải cẩn thận..............”’
“ Đa tạ công công”
Tống Lễ Khanh liếc mắt tiểu địch một cái, tiểu địch liền hiểu ý đưa cho công công một thỏi bạc.
Thái giám nơm nớp lo sợ nói, “ cái này........ cái này nô tài chỉ chuyền chỉ,làm sao dám thu bạc của hoàng thái tử phi chứ.”
“ Công công bôn ba vất vả, trời hanh vật khô, đi mua chén trà làm ấm họng đi.”
“ ai!”
Tống Lễ Khanh ngữ khí thành khẩn.
Tống Lễ Khanh mặc lên triều phục xanh lá, đầu vấn khăn đội mũ, mới cùng thái giám vào cung.
Thái giám nhìn y phục chế trang trọng,cũng không khen ngợi nói: “Thái tử phi hà tư nguyệt vận, gặp ngài nô tài mới biết cái gì gọi là công tử như ngọc.”
“ Công công quá khen”
Tống lễ khanh mỉm cười,đoan chính ngồi trong xe ngựa, thẳng một đường tới bên ngoài điện Di Hòa.
Trong cung điện quả nhiên là Huyền đế và Quân kỳ ngọc, Huyền đế ngồi trên ngai vàng thâm trầm bất lộ, mà Quân kỳ ngọc nhìn thấy Tống lễ khanh, liền chuyển ánh mắt lên người y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-hoa/3464387/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.